Sở Lạc trầm mặc hồi lâu.
Cô phát hiện có rất nhiều chuyện đều không phải dựa vào suy đoán chủ quan của bản thân, mà cần đương sự đối mặt làm rõ mọi chuyện.
Sở Lạc nghi ngờ: “Rốt cuộc nhân cách ác thú là sao, sao “hắn” lại xuất hiện và đối xử tệ với em như vậy?”
Lăng Mặc cau mày, từ tốn giải thích: “Trước đó, ông Tạ nói vì những trải nghiệm nám mười tuổi đã hình thành nên một “nhân cách độc lập”, vì những chuyện quá khứ mà “hẳn” trở nên hung háng, tàn độc như một con ác thú ’’
Sở Lạc lắng nghe những điều Láng Mặc nói về “nhân cách ác thú”, khồng biết vì sao mà trong lòng cô cảm thấy rất xót xa.
Vì những chuyện u tối trong quá khứ mà anh đã hình thành nên một nhân cách như dã thú, cám hận cả thế giới.
Vậy nên vì càm hận thế giới và có “nhân cách ác thú” trong người, nên anh đã cố ý nói những điều vô càn cứ để huỷ hoại mối quan hệ giữa cô và Lăng Mặc, khiến hiểu lầm giữa cô và Lãng Mặc càng lúc càng nhiều Thậm chí anh còn
muốn giết cả cô?
“Nhân cách ác thú” đó thực sự là vấn đề thời niên thiếu của Làng Mặc!
Thấy mèo hoang nhỏ không nói chuyện, Lăng Mặc có chút hoang mang: “Có phải thấy anh rất đáng sợ không? Sọ’ anh sao?”
Có một thứ như vậy sống trong cơ thề, ai lại khồng sợ?
Nói trắng ra, “nhân cách ác thú” cũng là một phần trong con người anh và trước đó anh đã làm tổn thương mèo hoang nhỏ.
Khi Làng Mặc đang bất an, Sở Lạc Ồm anh chặt hơn và trả lời cực kì chắc chắn: “Không!”
Dù “nhân cách ác thú” đó khiến Sở Lạc rất sợ, nhưng nghĩ tới nguyên nhân hình thành tính cách đỏ thì cô vẫn cố tỏ ra không sợ gì cả.
Trong khoảng thời gian này, cô đã làm rất nhiều chuyện để trả thù Lăng Mặc.
Mang tiếng trả thù nhưng trong lúc trả thù, Sở Lạc lại phát hiện ra một sự thật mà cồ không muốn thừa nhận.
Chính là cô đã thật lòng thích tên khốn này rồi.
Vì vậy khi thấy Láng Mặc gục ngã, dù cô báo thù thành công nhưng vẫn không thấy vui, ngược lại cảm thấy vô cùng chán chường.
Sau khi biết anh rơi vào khủng hoảng, cô đã trằn trọc rất nhiều.
Trong lòng cô vẫn luôn có anh!
Cô thực sự đã sa vào lưới tình với tên khốn này!
Dù Láng Mặc đang bị thương, nhưng cô sẽ cố hết sức bao dung anh.
Sở Lạc dụi vào lòng Lăng Mặc: “Anh có thể kiềm chế đúng không? Sao em phải sợ?”
Lăng Mặc kiên định nói:” ‘Hắn’ đừng hòng xuất hiện nữa!”
Sở Lạc ậm ừ: “Em tin anh sẽ không đề ‘hắn’ xuất hiện làm tổn thương em.”
Bây giờ cả hai đều sắp chết thì cần gì sợ những thứ này?
Huống hồ, “nhân cách ác thú” có liên quan mật thiết với quá
khứ của Lăng Mặc.
Vì người mình thích, cô sẵn sàng gạt bỏ mọi thứ và cùng anh đối mặt với chuyện này.
Nghĩ đến đây, Sở Lạc đột nhiên cảm thấy cay đắng: Trong tình huống bây giờ thì họ cỏn tương lai sao?
Tuy nhiên, những khúc mắc của cồ đã được giải quyết.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!