Chương 435 Bị trói đến chết
Lăng Mặc đi thẳng đến bên giường.
Đôi mắt anh nhìn vào khuôn mặt nhăn nhó của mèo hoang nhỏ.
Khí tức u ám của Lăng Mặc đã hoàn toàn tiêu tán, anh cúi đầu nhìn mèo hoang nhỏ, “Tôi ăn trộm cá của cô sao?”
Hạ An Nhiên trợn mắt, “Anh dám!”
Khóe miệng Lăng Mặc cong lên “Tôi có gì không dám?”
Hạ An Nhiên không nhịn được đáp: “Đúng vậy, anh còn dám từ nhà vệ sinh nữ đi ra.”
Ánh mắt Lăng Mặc nặng trĩu, thái độ của cô thật khiến người ta muốn đánh mà!
Còn Hạ An Nhiên thì đâu sợ, nhìn Lăng Mặc và nghiên túc hỏi “Tôi ở bên cạnh anh … ít nhất hai năm rồi?”
Lăng Mặc biết sự ưu tư của Hạ An Nhiên từ đâu mà đến.
Hóa ra là từ từ phát hiện ra vấn đề.
Nhưng, ngay cả khi cô phát hiện ra, liệu cô có còn cơ hội để chạy?
Lăng Mặc chậm rãi nói: “Cô là vợ của tôi, đương nhiên lúc nào cũng phải ở bên cạnh tôi!”
Hạ An Nhiên tức giận “Không được, thanh xuân của tôi sao có thể tiêu tốn cho a được, tôi còn có việc phải làm! Tôi còn rất nhiều thí nghiệm phải hoàn thành! Tôi muốn chuyên tâm nghiên cứu thuốc!”
Cô không muốn cả ngày đều bị Lăng Mặc bóc lột, cô muốn đi tìm giá trị thực sự của bản thân!
Lăng Mặc nhẹ giọng nó: “Làm nghiên cứu ở viện nghiên cứu của tôi không giống nhau sao?”
Hạ An Nhiên ngây người một lát, lập tức phản bác lại, “Không giống nhau! Hơn nữa tôi với Thu Khanh Khanh đã ký hợp đồng, không thể phá bỏ hợp đồng mà không có lý do.”
Lăng Mặc khẽ nói: “Đơn giản thôi. Viện nghiên cửu của tập đoàn Lăng thị hợp tác với Long Đằng, đến lúc đó cô có thể danh chính ngôn thuận đến viện nghiên cứu của nhà mình làm việc.
Hạ An Nhiên “
Vốn dĩ muốn dùng lí do này để gây khó dễ cho Lăng Mặc, để cô được tự do một chút, không muốn lúc nào cũng bị trói buộc bên cạnh anh ta.
Nhưng tại sao dường như cô lại vô tình kéo cả Long Đằng vào?
Hạ An Nhiên cắn môi, “Thầy tôi không thích hợp tác với người khác, ý tưởng của anh không thực tế.”
Khóe miệng Lăng Mặc cong lên, tự tin mà bình tĩnh, “Tôi có tiền.”
Hạ An Nhiên “
Tên tư bản chết tiệt này thật đáng giận.
Như vậy, cô thật sự sẽ bị Lăng Mặc trói đến chết trong hai ba năm này sao?
Cô thật thảm! ! !
Buổi tối, Lăng Minh Hải về đến nhà.
Lê Văn Tĩnh nhìn thấy Lăng Minh Hải “ Giang Ngụy Nghiên bên đó
chuyện gì cũng không biết, ông có thăm dò được gì không?”
Lăng Minh Hải khuôn mặt bình thản, cởi áo khoác ra, “Người của tôi mua chuộc trợ lý của Tôn lão, biết được một số chuyện.”
Lê Văn Tĩnhcầm lấy áo, lo lắng hỏi “ Rốt cuộc Lăng Mặc đã xảy ra chuyện gì?”
Lăng Minh Hải giọng điệu tàn nhẫn, “Hiện tại hắn không thể chết được, ít nhất còn hai năm nữa.”
Lê Văn Tĩnhsững sờ, “Y thuật
của Tôn Lão cao như vậy sao? Một người sắp chếtqua tay hắnlại có thể sống lâu như vậy?”
Lăng Minh Hải liếc mắt, “Lão Tôn danh xưng thần y không phải tự dưng mà có.Hắn có năng lực này, cũng không quá kinh ngạc.”
Bản lĩnh của Tôn lão chính Lăng Minh Hai cũng từng thấy.
Năm đó một người quản gia trong gia tộc, thiếu một hơi nữa là chết.
Nhưng sau khi Tôn Lão điều trị, bây giờ quản gia vẫn còn sống và
phụ trách tôt trong gia đình.
Lê Vãn Tĩnh không khỏi than thở “Trước kia ông chưa từng nghe nói Tôn Lão đến thành phố Lô Hảikhám cho Lăng Mặc sao?”
Lăng Minh Hải “ Nếu biết, tôi sẽ để cho Tôn lão và Lăng Mặc gặp nhau sao?”
“Cũng phải, Lăng Mặc vì để bản thân có thể sống thêm một thời gian nữa, chuyện gặp Tôn lão đương nhiên phải giấu kỹ rồi”, Lê Văn Tĩnh nhìn chồng với vẻ mặt đầy u ám “Bây giờ phải làm sao?”