Chương 467: Anh cũng ở đây!
HạAn Nhiên nhìn thái độ của Lăng Tư, không nói nên lời.
Vốn dĩ, cỏ vẫn cảm thấy không thể tùy tiện nhận quà của Nhị Phòng.
Nhưng đây là quà cưới mà Lãng Tuân tặng cô, vậy tại sao lại không nhận nó?
HạAn Nhiên quay sang bên cạnh cười với Lăng Mặc, “Món quà này thật sự rất vừa ý em. Vừa
vặn, chiếc vòng cổ kim cương màu hồng này rất hợp với quần áo của em. Anh giúp em đeo được không?”
Ngay từ đầu Lăng Tư chỉ dồn sự chút ý của mình vào bộ trang sức trên tay Hạ An Nhiên
Nhưng khi Hạ An Nhiên nói chuyện với Lăng Mặc, cô mới nhận thấy rằng Diêm Vương sống đang ở bên cạnh
Khoảnh khắc LăngTư nhìn thấy Lăng Mặc, vẻ kiêu căng ngạo mạn vừa rồi đã suy yếu đi rất nhiều, cô thậm chí cố nén cười,
“Anh cũng ở đây!”
Ngay cả cách nói chuyện kính trọng đủ cho thấy Lăng Tưrất e dè với Lăng Mặc.
Lăng Mặc liếc nhìn món trang sức, sau đó nghe lời của con mèo hoang nhỏ, trong mắt hiện lên vẻ chán ghét lạnh lùng, “Viên kim cương màu hồng này chất lượng không tốt, cũng không hợp với bộ váy hôm nay của em.”
HạAn Nhiên:”…”
Có phải cẩn nam nhân nàycố ý phá đám?
Và ánh mắt của Lăng Mặc lại rơi vào Lăng Tuân, “Chị dâu của cậu ăn mặc đều là những đồ cao cấp nhất, sau này những thứ rẻ tiền như vậy, đừng đưa đến đây.”
Hạ An Nhiên có hàng vạn câu nói muốn phun ra trước mặt Lăng Mặc.
Nếu có thể lấy một thứ gì đó từ tay của Nhị Phòng, thi đó chính là tài sản giá trị, vậy phải giả vờ cái gì?
Hơn nữa, thức ăn và quần áo của cô ấy là tốt nhất?
Tại sao cô ấy không thấy cẩu nam nhân này mua đồ trang sức cho cô ấy?
Đúng là miệng đàn ông, đều dùng để lừa người.
Lăng Tuân mỉm cười, “Không ngờ anh hai của em lại coi trọng chị dâu như vậy mà em lại sơ suất. Đồ trang sức này bây giờ thật sự không xứng với chị dâu.”
Lăng Mặchời hợt nói thêm một câu, “Bộ thạch anh tím mà trước đây cậu đấugia được, tôi nghĩ nó phù hợp với chiếc váy của cô ấy hôm nay. ”
Lăng Tuân sửng sốt trong giây lát.
Nhưng anh cố nén ra một nụ cười, “Bộ thạch anh tím đó thật sự rất thích hợp với chị dâu, tôi sẽ tặng cho chị dâu.”
Lăng Mộ chậm rãi sai khiến, “Đi lấy nó đi! ”
Vẻ mặt cùa Láng Tuân có chút cứng ngắc, xoay người đi lên lầu.
Hạ An Nhiên, người vốn dĩ có vô số điều muốn nói với Lăng Mặc, nhìn thấy thao tác cuả đối phương, có chút mê hoặc “Thạch
anh tím kia …”
Còn chưa nói xong, Lăng Tư đã trở nên lo lắng,đối với Lăng Tuân giận dữ hét to “Vòng cổ thạch anh tím, là của hồi môn kết hôn của em, làm sao có thể đem tặng!”
Lăng Tuân quay đầu lại mắng: “Em cưới chồng, làm sao so với anh hai cưới vợ?”