Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Anh ấy đành phải làm một con thú thôi?
Hạ An Nhiên hiểu sâu sắc ý nghĩa của việc không thương lượng được, và thay vào đó là đánh mất chính mình.
Nếu không có đứa bé trong bụng bảo vệ, có trời mới biết cẩu nam nhân này sẽ làm gì để chứng tỏ mình là “mê nữ sắc”.
Hạ An Nhiên nhìn Lăng Mặc đang ngồi bên giường từ từ chỉnh trang lại áo sơ mi của mình, cô cảm thấy mình giống như một con mèo nhỏ rơi vào hang sói.
Lăng Mặc nhìn con mèo hoang nhỏ
đang trong bộ dạng tức giận, tiến lại gần cô.
Môi mỏng đã bị cô cắn, khẽ thì thào: “Bây giờ cô đã cảm nhận được trái tim của tôi chưa?”
HạAn Nhiên:
Cô không muốn cảm nhận được trái tim anh ấy bây giờ, chỉ muốn giết tên cẩu nam nhân này!
Rất hay bắt nạt người khác!
Nhưng hãy tưởng tượng xem, sinh mạng nhỏ bé của cô nếu ở bên cạnh anh thêm một thời gian, sẽ bị ăn thịt bất cứ lúc nào.
Khóc!
HạAn Nhiên nắm chặt chăn bông, tức giận nói: “Từ hôm nay, chúng ta phải chia phòng!”
Không thể ở chung với con sói đói nguy hiểm này nữa.
Bàn tay đang chỉnh sửa quần áo của Lăng Mặc dừng lại một chút.
Không ngờ sau khi giải thích rõ ràng mọi chuyện, ngược lại anh ấy còn bị đuổi đi.
Anh phải nhắc nhở cô ấy một chút về tình hình hiện tại, “Chúng ta bây giờ đã là vợ chồng.”
HạAn Nhiên vẻ mặt hung dữ nói, “Nếu anh không đồng ý ngủ phòng riêng, tôi sẽ cho rằng lời tỏ tình của anh là giả dối! Nhất định là đang gài bẫy tôi, tôi sẽ bỏ trốn!”
Vừa nói, cô vừa nheo mắt,“ Để chứng minh những gì anh nói không phải là giả dối, tốt nhất nên nhờ Tôn quản gia thu xếp một phòng cho tôi! ”
Lăng Mặc không ngờ rằng, Hạ An Nhiên sẽ đánh trả lại như vậy .
Hạ An Nhiên trong lòng vô cùng đắc
ý-
Đây là để cho Lăng Mặc chọn một trong hai.
Hoặc thừa nhận lời nói dối, hoặc chia phòng.