Đọc truyện hay Cô Vợ Giá Trên Trời Của Tổng Giám Đốc
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
HạAn Nhiên nằm trong vòng tay của Lăng Mặc một lúc lâu.
Cô đã cố gắng vùng vẫy vài lần, nhưng vẫn không thể thoát ra.
Nằm sấp thật sự rất nhàm chán, Hạ An Nhiên vươn tay muốn lấy điện thoại ở một bên.
Trong một mớ hỗn độn, cô đã gửi một tin nhắn VVeChat cho Bùi Kì.
[Hạ An Nhiên: Rốt cuộc là anh ấy có gạt tôi không? ]
Một lúc sau, cô nhận được câu trả lời
bằng giọng nói từ Bùi Kì.
Bùi Kì không nói nên lời, “Đã một ngày trôi qua, cô vẫn đang loay hoay với câu hỏi này sao?”
Hạ An Nhiên cũng lười đánh chữ, nói: “Tôi chỉ muốn tìm hiểu thôi.”
Bùi Kì thờ ơ hỏi: “Bây giờ đã rõ ràng chưa? ”
Hạ An Nhiên:”…”
Nếu cô ấy có thể dễ dàng tìm ra nó, cô ấy không cần phải khó chịu như vậy.
Và giọng nói của Bùi Kì lại vang lên,
“Cô cứ rối rắm như vậy cũng không có ý nghĩa gì cả, sau này hãy nhìn hành động của anh ấy, đến lúc đó cô sẽ tự nhiên biết, rốt cuộc đó là sự thật hay là một cái bẫy?”
Hạ An Nhiên nghi hoặc, “Xem hành động ??”
Bùi Kì, người đã nhiều lần gặp phải tra nam, dùng kinh nghiệm phân tích, “Đúng vậy, nhìn hành động đi! Ngoài đối xử tốt với cô, còn phải biểu hiện tốt với những người xung quanh cô… Ví dụ, nếu anh ấy thực sự quan tâm đến cô, anh ấy nhất định sẽ nịnh bợ tôi.”
Hạ An Nhiên không biết phải nói gì,
Nịnh bợ cô? Thôi đi
Bùi Kì: “Ai bảo tôi là người bạn thân duy nhất của cô! Chậc chậc, nếu anh ấy giao cho tôi dự án làm trắng da toàn thân của Nhiễm An, thì có nghĩa là anh ấy phải thực sự rất yêu cô!”
Hạ An Nhiên đảo mắt một cái, nhanh chóng quay trở lại giọng nói,” Tỉnh lại đi, anh ấy là một nhà tư bản keo kiệt, đem dự án có thể hái ra tiền giao cho cô?”
Bùi Kì:” Cô cũng nghĩ rằng sẽ không giao cho tôi, đúng không? ”
Hạ An Nhiên gật đầu mà không cần suy nghĩ,” Đó là điều chắc chắn.”
Bùi Kì cũng nói mà không cần suy nghĩ:” Vi vậy, nhất định là anh ấy cũng không thật sự yêu cô, bây giờ anh ấy cứ luôn miệng nói thích cô như vậy, hẳn chỉ vì vẻ bề ngoài của cô thôi, chỉ muốn không tốn tiền mà vẫn có thể ngủ với cô!”
Hạ An Nhiên mắng,” Đồ điên !!!”
Cô ném điện thoại sang một bên một cách thản nhiên.
Liếc mắt nhìn Lăng Mặc vẫn đang nhắm mắt, “Hơn nữa, rõ ràng là tôi không bỏ tiền mà ngủ với anh!”
Chỉ khi cô lẩm bẩm, hoàn toàn không để ý, Lăng Mặc đã ôm chặt tay cô rồi
lại siết chặt.
Sau khi Giang Nhụy Nghiêng ra khỏi khách sạn, cô ta không trở về nhà mà đi đến một quán bar gần đó.
Sau vài ly rượu, trong đầu chỉ toàn hình ảnh Lăng Mặc và Hạ An Nhiên quấn lấy nhau.
Nó cứ lởn vởn trong tâm trí cô và kéo dài.
Ôi, người đàn ông mà cô luôn thích, không những không chiếm được mà còn dây dưa vào người phụ nữ khác.
Tại sao cô ta lại thua kém người phụ nữ đó?
Không biết đã uống bao nhiêu ly, cửa phòng riêng bị đẩy ra.
Sau đó, giọng nói của một người đàn ông vang lên, “Cô Giang, buổi tối cô không được uống quá nhiều rượu.”
Giang Nhụy Nghiêng ngẩng đầu nhìn về hướng phát ra tiếng nói.
Nhìn thấy Lăng Tuân đi về phía cô, ngòi xuống bên cạnh cô.
Mặc dù Giang Nhụy Nghiêng đã uống rất nhiều rượu, nhưng đầu cô vẫn rất tỉnh táo.
cầm ly rượu trong tay, cười nhạt nhìn Lăng Tuân, “Uống rượu sẽ dễ ngủ.”
Lăng Tuân nhìn chằm chằm Giang Nhụy Nghiêng, “Mục tiêu đã sai ngay lúc đầu, không có nghĩa là không thể thay đổi … Tại sao cô Giang cứ cố chấp với cái sai làm gì?”
Vẻ mặt Giang Nhụy Nghiêng hơi trầm xuống.
Đôi mắt u ám của Lăng Tuân lóe lên tia sáng mê hoặc, “Một người thông minh như cô Giang chắc hẳn phải biết cách đi tìm mục tiêu chính xác khác”
Lời nói của Lăng Tuân rất thẳng thắn.
Giang Nhụy Nghiêng bắt gặp ánh mắt của hắn, “Không biết Tam thiếu gia cảm thấy thế nào mới là mục tiêu đúng?”
Lăng Tuân cầm lấy ly rượu trong tay Giang Nhụy Nhiêng, uống cạn chút rượu còn lại.
Và trong ánh mắt đó, một ý nghĩa sâu xa u ám trôi qua, “Cô Giang hẳn là biết mục tiêu chính xác đang ở đâu.”