HạAn Nhiên thật ra có chút tò mò không biết Hàn gia bọn họ xin lỗi như thế nào.
Cô bấm vào Weibo, đọc xong, vẻ mặt nghiêm túc, “Bọn họ chỉ xin lỗi tôi, còn không có đề cập tới chuyện của Tiểu Văn.”
Chử Sở thật ra có thể hiểu được, “Chuyện của Tiểu Văn có liên quan đến một mạng người, bọn họ đương nhiên không thể dễ dàng xin lỗi, đây là để giải quyết dứt điểm tội danh của Hàn Doanh … Tuy nhiên, tôi lo lắng rằng họ sẽ đến gặp bố mẹ của Tiểu Văn để hòa giải. ”
Khi nói đến từ“ hòa giải ”, giọng điệu của Chử Sở rõ ràng rất đè nặng.
Phương pháp “hòa giải” của những người giàu có này nhìn chung không hề nhẹ nhàng.
Chử Sở có chút bất an “Người mà cô tìm để bảo vệ bố mẹ Tiểu Văn, không có vấn đề gì chứ?”
HạAn Nhiên: “Chắc không có vấn đề gì đâu… đúng không?”
Người mặc đồ đen bảo vệ bố mẹ Tiểu Văn đã đối phó với đám phóng viên rất tốt, nhưng vấn đề là, nếu Hàn gia đe dọa thì sao?
Hàn gia là bởi vì quan hệ với Lăng Mặc, mới xin lỗi cô ấy.
Và lời xin lỗi mang lại rất nhiều lợi ích cho bọn họ.
Nhưng tình hình bên phía Tiểu Văn không bình thường, đó là một vụ án mạng, một khi tội danh đã được hình thành, Hàn Doanh sẽ không còn chỗ để quay đầu.
Hàn gia sao có thể dễ dàng nhìn Hàn Doanh vào tù?
Không nghi ngờ gì nữa, bọn họ nhất định sẽ dùng những biện pháp cực đoan nhất.
HạAn Nhiên từ trên giường đứng dậy, nghiêm mặt nói: “Tôi sẽ tìm người để bảo vệ bố mẹ của Tiểu Văn … Hơn nữa, tôi sẽ gặp họ và để họ tránh xa chuyện này một
chút.
Chử Sở: “Được rồi, chuyện bố mẹ Tiểu Văn giao cho cô, không thể để họ bị tổn thương thêm lần nào nữa!”
Cúp điện thoại xong, HạAn Nhiênnhìn đồng hồ, đã chín giờ rồi, Lăng Mặc nhất định là đã đi làm.
Muốn thêm người chỉ có thể gọi điện cho Lăng Mặc.
Nhưng khi định bấm số của Lăng Mặc, cô chợt bừng tỉnh.
Thật ra cũng không cần phải liên lạc với Lăng Mặc để xin thêm người.
Là Thiếu phu nhân của Lăng gia, điều động một vài vệ sĩ đi ra ngoài, cũng không có vấn đề gì!
Hạ AnNhiênchạy vội xuống lầu.
Tôn quản gia nhìn HạAn Nhiên đi xuống lầu nhanh như vậy, với ánh mắt lo lắng,
“Thiếu phu nhân, cô có thể đi chậm rãi thôi được không?”
HạAn Nhiên phải giảm tốc độ khí đối mặt với ánh mắt trách mắng của Tôn quản gia.
Tôn quản gia đến gần HạAn Nhiên, “Thiếu phu nhân, bây giờ cô đang mang thai, ba tháng đầu rất quan trọng, cô cần nhẹ nhàng dưỡng thai, đừng làm gì quá nặng.”
Hạ AnNhiên nghĩ đến chuyện hôm qua không kiềm chế được mà đã cho Hàn Dương một cái ngã qua vai
Nếu Tôn quản gia biết chuyện, cô ấy nhất định sẽ bị giáo huấn đến chết.
Nhưng bây giờ cô cũng không dám dễ dàng hạ độc người khác.
Tuy rằng mỗi lần dùng độc đều cố gắng tránh hít phải, nhưng cô cũng phải đề phòng.
Cho nên gần đây khi đối mặt với những kẻ gây rối này, Hạ An Nhiên đã cẩn trọng hơn
rất nhiều, nếu có thề không cần dùng tới độc dược thì cô sẽ không sử dụng nó.
Nếu sau này gặp chuyện, không những không được dùng độc dược mà ngay cả sức lực cũng không được dùng tới sao?
Khóc!