Lăng Mặc tiến lên ôm cô, nói nhỏ bên tai cô: “Phu nhân tâm trạng không tốt, tôi tất nhiên phải về.”
Hạ An Nhiên, “Tại sao tôi lại không biết khâu nhỉ! ”
Như vậy có thể khâu miệng chó săn của Quý Phong, để anh ta
không cònbép xép nữa!
Lăng Mặc đưa tay sờ đầu Hạ An Nhiên, “Cô có muốn tôi tìm bác sĩ phẩu thuật dạy cho cô kĩ năng này không?”
Hạ An Nhiên sửng sốt.
Tàn nhẫn, vẫn là Lăng Mặc tàn nhẫn!
Đối xử với người của mình, đều tàn nhẫn như vậy!
Hạ An Nhiên cố nặn ra một nụ cười, “Thật ra thì… cũng không cần phải khâu lại đâu.”
Lăng Mặc: “Nhưng cậu ta đã làm cho phu nhân không vui.”
Hạ An Nhiên:”… Không phải vì liên quan tới cậu ta mà tôi lại bị như vậy, đừng liên lụy đến người vô tội! ”
Khi nói chuyện, trong đầu nhịn không được mà hiện lên thời điểm Chu Tâm Di đụng phải cô, và đã nói những câu gì đó… có
người đang theo dõi cô ta!
Có người muốn dồn cô ta vào chỗ chết!
Chẳng qua, vào thời điểm đó, cô ấy đã không nghiêm túc nhìn thẳng vào vấn đề, và ngay cả khi Chu Tâm Di hoảng sợ bỏ chạy, cô chỉ liên lạc với Quý Phong và yêu cầu Quý Phong thông báo cho Tôn Nguyên.
Hạ An Nhiên tâm trạng có chút phiền muộn, vẻ mặt lại trở nên uể oải “Kỳ thực tôi cảm thấy được Chu Tâm Di phiền phức, nhưng trong lòng vẫn nghĩ không thể
vướng vào phiền phức được… Nhưng chỉ vì suy nghĩ của tôi như vậy, mà cô ấy ngay cả cái mạng cũng không còn!”
Hạ An Nhiên suy nghĩ rất nhiều.
Năm đó cô ấy ở cô nhi viện, trải qua những đau đớn, tủi hờn, cô cũng đi tìm kiếm sự giúp đỡ của không ít người.
Nhưng kết quả của việc cầu cứu lại bị người khác ngoảnh mặt làm ngơ … để rồi cô ấy cứ thế vòng vèo vô định trong vực thẳm của nỗi đau.
Cô chỉ có thể dựa vào chính mình để từng bước thoát ra khỏi vũng lầy.
Nhưng bây giờ … cô cũng nhìn thấy một người dính trong vực sâu, nhưng cô cũng trờ nên nhẫn tâm mà làm ngơ.
HạAn Nhiên nhìn có chút khó chịu, tựa vào trong vòng tay Lăng Mặc, đau lòng nói “Mỗi một người tìm đến cầu xin sự giúp đỡ chính là hi vọng được cứu giúp…
Nhưng khi Chu Tâm Di gặp tôi và nhờ tôi giúp đỡ, tôi đã lẩn tránh… Nếu tôi nghiêm túc giúp đỡ, có lẽ cô ấy sẽ không chết.”
Chu Tâm Di đã bị tấn công vượt quá khả năng nhận dạng, với một hình ảnh méo mó.
HạAn Nhiên siết chặt áo của Lăng Mặc, “Tòi sai rồi phải không?”
Lăng Mặc nghe những gi mèo hoang nhỏ nói, xem như có thể hiểu được tâm trạng của cô ấy.
Đó là vì hình ảnh Chu Tâm Di tử vong đã kích động cô ấy quá nhiều, cho nên cô đã rơi vào ma chứng.
Lăng Mặc nhìn cô gái nhỏ trong
tay, vẻ mặt trở nên ngưng trọng, “Người cầu xin sự giúp đỡ chính là biểu hiện của kẻ yếu, tôi không thích kẻ yếu! Năng lực của tôi lại càng không chỉ dùng để bảo vệ kẻ yếu!”
Nói xong, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Hạ An Nhiên “Hơn nữa, cô đi đến tận ngày hôm nay, chẳng lẽ là dựa vào sự bảo vệ của người khác sao?”
Bởi vi liên quan đến vụ hỏa hoạn ở cô nhi viện, mà cuộc sống của Hạ An Nhiên ờ cô nhi viện, anh đã không điều tra được nhiều.
Nhưng việc cô đã bị bắt nạt ở trường trung học cơ sở và trung học phổ thông, từng người một họ vẫn sẽ bị điều tra!
Mèo hoang nhỏ so với những cô gái bình thường, thì cô ấy đã trải qua nhiều chuyện hơn.
Đoạn đường đi của cô, gần như chỉ có một mình.
Mèo hoang nhỏ lớn lên trong một môi trường như vậy đương nhiên sẽ mất đi một phần phức cảm của Đức mẹ Maria.
Lăng Mặc nhìn con mèo hoang
nhỏ tâm trạng khó coi, “Hoàn cảnh sống của cô ấy không cho phép cô can thiệp vào chuyện của người khác!”
Nói xong, nhẹ nhàng nhéo hai má của cô “Hơn nữa, bản thân cô là vợ của tôi, sao em có thẻ làm thánh nữ? Một chút cũng không xứng với Diêm Vương sống!”
Hạ An Nhiên:”…”
Cẩu nam nhân này nói năng thật khó nghe, cô ấy muốn làm người tốt cũng không được sao?
Cô hất tay Lăng Mặc ra, hằn học
nhìn anh, “Nói tóm lại, để xứng với anh một chút, tôi phải làm yêu nữ sao?”
Khóe miệng Lăng Mặc đè xuống.