Sau khi Phó Tân kiểm tra xong liền đưa ra kết quả chẩn đoán bệnh gần giống với kết quả của Tôn lão.
Nhưng sau khi chẩn đoán xong, anh nhìn vẻ mặt vô cùng bình tĩnh của Hạ An Nhiên, không kìm được lên tiếng hỏi: “Chuyện trên mạng mọi người biết chưa?”
Hạ An Nhiên gật đầu: “ừm, biết một chút, nãy tôi vừa cùng Lăng Mặc… đọc tin tức trên mạng mà!”
vẻ mặt Phó Tân liền trở nên kì lạ.
Tại sao sau khi anh và Thu Tử Châu đọc tin tức đó thì vô cùng tức giận…
Nhưng nhìn chị dâu lại bình tĩnh như vậy, như thẻ chuyện này không hề có liên quan gì đến cô ấy vậy.
Phó Tân lại nhìn vẻ mặt bình tĩnh như không của lão đại, coi như rốt cuộc cũng hiểu ra một đạo lý.
Tại sao lão đại lại thích chị dâu?
Vì họ căn bản là cùng một kiểu
người!
Gặp chuyện gì cũng bình tĩnh như không!
Phó Tân không nói thêm gì nữa, chủ động rời đi.
Sau khi ra khỏi phòng bệnh, anh nhịn không được liền bấm máy gọi cho Thu Tử Châu.
Thu Tử Châu đang làm dở việc Lăng Mặc giao phó cho anh, nhìn thấy số Phó Tân gọi đến không khỏi tò mò: “Người anh em, sao thế? Lão đại giao cho tôi một đống việc, đang bận muốn chết
đây! Cậu nói ngăn gọn đi!”
Phó Tân thờ dài một tiếng: “Có phải cậu đang bận việc của chị dâu không?”
Thu Tử Châu: “Đương nhiên là vậy rồi!”
Phó Tân vô cùng bực bội nói: “Tôi kể cậu nghe này, hai người họ đúng là đồ tư bản độc ác mà! Họ sai chúng ta làm việc, nhưng bản thân họ lại nhàn rỗi muốn chết! Cậu có biết vừa nãy vào phòng bệnh tôi nhìn thấy gì không? Hai người họ lại có thể chơi trò người lớn!”
Thu Tử Châu:
Đột nhiên thấy hoài nghi nhân sinh!
Một lúc lâu sau, Thu Tử Châu mới nặng nề thở dài: “Vậy nên chúng ta đều là làm bạt mạng!”
Sau khi Phó Tân rời khỏi, ánh mắt Lăng Mặc lại dừng trên người Hạ An Nhiên: “Thử nghiệm vừa nãy… tiếp tục đi!”
Hạ An Nhiên:
Đều bị người ta nhìn thấy hết rồi còn muốn tiếp tục à!
Hạ An Nhiên giận dữ, lên giọng trách mắng: “Giờ là lúc để thử nghiệm à? Việc thanh mai trúc mã của anh làm, em vô cùng tức giận… Anh định xử lí thế nào?”
Lăng Mặc: “…”
Vừa nãy không phải còn hợp tác thử nghiệm sao? Sao giờ lại giận dữ rồi?
Nhưng nhìn mèo hoang nhỏ đang sôi sục căm phẫn, anh thản nhiên nói: “Em nghĩ là do Giang Nhụy
Nghiên tung bức thư tình đó ra sao?”
Hạ An Nhiên không chút do dự nói: “Cô ta chính là muốn lấy nhân phẩm của em ra chà đạp, như vậy mới có thể giải thích rõ hơn rằng hạng mục tham gia cuộc thi là của cô ta, còn em là kẻ trộm!”
Khi nhìn thấy tin tức này, cô hoàn toàn không nghĩ nhiều liền cho rằng là do Giang Nhụy Nghiên.
Hạ An Nhiên nhìn chằm chằm Lăng Mặc: “Sao thế, anh không phải muốn thanh minh cho thanh
mai trúc mã của anh đấy chứ?”