Lăng Mặc nhắc nhở cô một câu: “Trước đây có người nói lúc em học cao trung đã từng viết qua một trăm bức thư tình.”
Hạ An Nhiên sững người.
Nhớ đến buổi họp lớp trước đây, có người đề cập đến cái gọi là “một trăm bức thư tình”.
Văn phong của những bức thư tình trên mạng bây giờ với của những bức thư tình xuất hiện trong buổi họp lớp trước đây đúng là giống nhau như đúc!
Hơn nữa, lúc đó Hàn Dương cũng dùng cái gọi là thư tình ra để uy hiếp cô.
Hạ An Nhiên mơ hồ hiểu ra ý của Lăng Mặc: “Ý của anh là một trăm bức thư tình đó là lúc em học cao trung còn sót lại sao?”
Cô không kìm được mà liếc Bắc Minh Mặc một cái: “Không phải anh nghĩ là bức thư tình này thật sự là do em viết đấy chứ?”
Lăng Mặc buồn bã nói: “Nếu như phu nhân của anh có viết loại thư tình này thì không cần xem tranh châm biếm đến kích thích anh?”
Hạ An Nhiên:
Mặc dù tự cô chứng minh mình trong sạch rồi, nhưng sao lại cảm thấy lời này hơi có vấn đề nhỉ?
Hạ An Nhiên cố gắng phớt lờ đi sự bất thường trong lời nói của Lăng Mặc.
Cô bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ về chuyện “một trăm bức thư tình”.
“Lúc đó khi em tham gia buổi họp lớp, hình như có rất nhiều người nghĩ bức thư tình này thật sự tồn tại, hơn nữa còn lấy danh nghĩa của em để gửi cho Hàn Dương!”
Nhưng ai đã làm chuyện đó chứ?
Hạ An Nhiên cạn lời: “Kẻ mạo danh em viết bức thư tình có phải là rảnh rỗi quá không có việc gì làm không vậy?” Nói đoạn cô liền nheo mắt lại: “Nhưng bức thư tình này, hiện giờ hình như cũng chỉ có Hàn Dương có… Như vậy không phải rõ ràng kẻ nhân cơ hội vu khống em trên mạng là Hàn Dương sao?”
Hàn Dương cũng vô cùng căm ghét cô, anh ta làm ra chuyện này cũng không phải là không có khả năng!
Lăng Mặc nhìn mèo hoang nhỏ thật sâu: “Em thật sự nghĩ là anh
ta?”
Hàn Dương nhìn thấy Hạ An Nhiên bị chửi bới trên mạng, trong lòng cảm thấy vô cùng hả dạ.
Cuối cùng cũng có người trừng trị ả tiểu tiện nhân đó rồi!
Có điều, khi bức thư mạo danh đó được tung lên, anh ta cảm thấy có chút bất ổn!
Mặc dù trước đây anh ta có dùng bức thư tình này đi uy hiếp Hạ An
Nhiên.
Nhưng cũng chỉ là uy hiếp.
Anh ta cũng không dám tung nội dung của bức thư này lên mạng cho Hoạt Diêm Vương nhìn thấy.
Dựa theo tính cách của Hoạt Diêm Vương, đến lúc đó nhất định sẽ cảm thấy bản thân mình bị cắm sừng, nói không chừng lại ra tay với Hàn gia.
Hiện tại Hàn gia hoàn toàn không thể chống đỡ được bất cứ một sức ép nào đến từ Hoạt Diêm Vương!
Hàn Dương nổi giận rồi.
Rốt cuộc là ai muốn hãm hại anh ta như vậy!
Sau khi ngồi suy nghĩ, anh lập tức nhớ ra một người…
Là Liễu Giai Giai!!!
Sau khi nhận được thư tình, người bên cạnh không nhìn thấy, cũng chỉ có Liễu Giai Giai từng vào phòng của anh và xem qua.
Nhớ lại lúc đó cô ta còn cầm điện thoại lên chụp vài tấm.
Lúc đó anh cảm thấy sao cũng được, đều là chuyện đã qua.
Nhưng hôm nay lại có ảnh của bức thư tình…
Hàn Dương lập tức gọi điện cho Liễu Giai Giai, đối phương vừa bắt máy anh đã lớn tiếng mắng: “Cô muốn tự mình tìm cái chết còn kéo theo tôi làm gì!”
Liễu Giai Giai đột nhiên bị Hàn Dương trách mắng, cảm thấy vô cùng khó chịu: “Anh phát điên cái gì thế?”
Hàn Dương vào thẳng vấn đề:
“Chuyện về bức thư tình trên mạng có phải do cô tung lên không? Cô nhất định phải dọn sạch đi cho tôi, bằng không tôi sẽ không bỏ qua cho cô đâu!”
Liễu Giai Giai không ngờ Hàn Dương gọi cho cô là vì chuyện này.
Trước đây Hàn Dương là con rể vàng trong mắt cha mẹ cô.
Nhưng bây giờ Hàn gia đã sa cơ rồi, hơn nữa cô cũng có mục tiêu mới, hà tất phải tự mình ủy khuất trước mặt anh ta làm gì?
Liễu Giai Giai lạnh lùng hừ một tiếng: “Thật không ngờ, anh đối với Hạ An Nhiên vẫn có tình có nghĩa như vậy, chậc chậc, đến giờ này vẫn còn muốn bảo vệ cô ta… Tôi nói cho anh Hàn Dương biết, tôi sẽ không để anh được như ý, tôi chính là muốn cho mọi người biết rằng ả tiện nhân đó rốt cuộc đê tiện như thế nào!”
Hàn Dương xem như hiểu ra rồi.
Giờ đây anh ta xui xẻo, ngay cả Liễu Giai Giai cũng có thể giẫm đạp anh.
Để anh ta tiêu hủy tin tức đó có lẽ
cũng không thể rồi.