Hàn Nhã vô cùng bình tĩnh nhìn Giang Nhụy Nghiên: “Cô yên tâm đi, phía Long Đằng giờ này không đáng để cô phải lo nghĩ.”
Giang Nhụy Nghiên nghi hoặc: “Tại sao?”
Hàn Nhã tỏ ra thản nhiên: “Thu Lương Nhạc không thể tỉnh lại được nữa, sau cuộc họp báo ngày mai, Long Đằng cũng đổi chủ rồi.” Nói đoạn liền hừ một tiếng: “Cho dù Hạ An Nhiên mà cô nói có quan hệ với Lăng đại thiếu gia, nhưng một người ngoài
như anh ta sao có thể tham gia vào chuyện nội bộ của Long Đằng được? Không đáng để lo lắng!”
Vẻ mặt Giang Nhụy Nghiên trở nên kì lạ.
Hóa ra là như vậy!
Thảo nào Long Đằng lại mời cô tới, còn nói cái gì mà xin lỗi!
Hóa ra Long Đằng sắp đổi chủ rồi!
Mà không có Thu Lương Nhạc bảo vệ, cho dù có Lăng Mặc bảo
vệ, nhưng ở trong ngành này, Hạ An Nhiên cũng không thể trở mình được rồi!
Ngày thứ hai.
Hội nghị tại đại sảnh ở một khách sạn xa hoa trong thành phố.
Họp báo của Long Đằng được tổ chức tại đây.
Nghiên cứu viên của Long Đằng đến được gần một nửa.
Lúc này, năm viện phó ngồi tại vị
trí cao nhất trong hội nghị.
Vị trí phía trước và ở giữa bàn hội nghị, có đủ cácvịcó chức có quyền của giới dược phẩm, các nghiên cứu viên của Long Đằng ngồi bên trái, các phóng viên ngồi bên phải và phía sau.
Và người thu hút sự chú ý nhất là Giang Nhụy Nghiên, người đang ngồi ở vị trí trung tâm bàn hội nghị.
Giang Nhụy Nghiên gần đây thực sự quá hot rồi.
Rất nhiều phóng viên đều tìm cô
ta phỏng ván, nhưng cô ta liên tục không trả lời, vẫn duy trì sự “thần bí”.
Chính vì vậy, đông đảo truyền thông càng mong muốn có được cơ hội “có một không hai” này.
Kết quả là sau khi Giang Nhụy Nghiên xuất hiện ở đây, các phóng viên không thề không tập trung vào cô ta.
Rất nhiều phóng viên tiếp cận và ào ào đặt câu hỏi cho cô.
“Nhiều người đã gọi bạn là ngôi sao mới rực rỡ nhất trong ngành
dược phẩm Hoa Hạ, thậm chí có người còn gọi bạn là người kế vị của Giáo sư Thu Lương Nhạc trong giới chế tạo dược! Bạn nghĩ sao về điều này?”
“Lần này nghiên cứu viên của Long Đằng Hạ An Nhiênđã lấy cắp dự án của bạn, bạn sẽ truy cứu trách nhiệm pháp lý chứ?”
“Cô Giang Nhụy Nghiên, cô muốn nói gì về thói xấu như lấy trộm?”
“Lần này Long Đằng mời cô có phải là muốn đích thân xin lỗi trước mặt cô không?”
Giang Nhụy Nghiên đối mặt với nhiều phóng viên như vậy, trên môi nở một nụ cười.
“Người kế vị trong giới chế tạo dược thì tôi không dám nhận, nhưng tôi sẽ cố gắng hết sức để phát huy năng lực của mình trong ngành này! Còn về thói ăn cắp, tôi đương nhiên vô cùng phản đối, tôi sẽ thành lập một quỹ đặc biệt dành cho các nghiên cứu viên bị xâm phạm quyền lợi!”
Nói xong cô lại dè dặt nói thêm
một câu: “Hôm nay là họp báo của viện nghiên cứu Long Đằng, tôi nghĩ các vị vẫn nên hướng sự chú ý đến Long Đằng thì hơn!”
Khi những phóng viên đó nghe thấy lời đầu tiên của Giang Nhụy Nghiên, họ thực sự đã có đủ điểm bùng nổ rồi.
Bản thân Giang Nhụy Nghiên là người bị lấy cắp, nhưng cô lại không nghĩ về cách bảo vệ quyền lợi của mình, mà nghĩ về việc giúp đỡ nhà nghiên cứu nhiều hơn và ngăn chặn lợi ích của họ bị xâm phạm.
Đây là một thế hệ người tốt mới!