Hồi đó đặc biệt đến thành phố Lô Hải để “điều tra” Lảng Mặc, nhưng sau khi trờ về kinh thành, mỗi ngày anh đều lo lắng liệu tiểu sư muội có bị người ta ức hiếp hay không.
Nhưng nghĩ đến tình hình hiện tại của thầy, Cố Kì liền cảm thấy buồn bã: “Thầythật sự sẽ không bao giờ tỉnh lại sao?”
Hạ An Nhiên nhìn cố Kì như vậy liền an ủi một câu: “Anh yên tâm đi, thầy sẽ tỉnh lại, chỉ là cần thời gian thôi.”
Cố Kì vốn còn đang buồn bực, nghe thấy vậy liền trợn tròn mắt: “Emnói cái gì? Thầysẽ tỉnh lại sao? Không phải lão Tôn và mấy vị bác sĩ kia đã nói rằng thầysẽ không bao giờ tỉnh lại sao?”
Hạ An Nhiên giải thích một câu:
“Những lời đó đều là em bảo bọn họ nói.”
Cố Kì khó hiểu: “Tại sao?”
Hạ An Nhiên:”Nếu không làm như vậy, sẽ có một đám tiểu nhân nhảy ra sao? Có một số chuyện nếu không nhân cơ hội giải quyết chắc chắn sẽ để lại hậu họa về sau!”
Cố Kì ngẩn người: “Vậy… tất cả đều là kế hoạch của em, chính là để khiến đám người Lưu Khiếu Vĩ nhảy ra ngoài sao?”
Nhớlại dáng vẻ ung dung của tiểu
sư muội trước đây…
Cố Kì rốt cuộc cũnghiểu tại sao lúc đó tiểu sư muội lại binh tĩnh như vậy.
Hóa ra mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát của cô ấy!
Cố Kì thờ dài: “Bây giờ anh đã hiểu tại sao thầyluôn không thích anh. Anh thật sự không thể so sánh được với em… Nghiên cứu không bằng em, đầu óc cũng không bằng em, tính toàn càng không bằng em!”
Nhưng mà…
Sau khi Cố Kì dừng lại một giây, trên mặt lộ ra nụ cười: “Có điều thầy không sao là được rồi!”Nỏi xong liềnnghi ngờ hỏi một câu:“Sao vừa rồi lúc chú Chu ở đây em lại không nói? Chú Chu màbiết được tin này nhất định sẽ rất vui mừng!”
Hạ An Nhiên:”…”
Cố Kì là đồ ngốc!!!
Hiện giờ cô thực sự vô cùng lo lắng, liệu việc đưa cố Kì lên làm quyền viện trường có phải là mộtquyết định đúng đắn hay không.
Nhưng ngẫm lại những người có thể sử dụng trong viện nghiên cứu hiện tại, cô chỉ có thể kiềm chế ý muốn chỉ trích cố Kì lại.
Hạ An Nhiên mỉa mai: “Sự việc lần này anh vẫn chưa rút được kinh nghiệm à? Dù sau này làm gì, anh cũng phải lưu tâm, thận trọng một chút. Người đâm sau lưng thường là người ở bên cạnh anh đấy!”
Trong lúc nói, đáy mắt cô lóe lên một tia ngờ vực: “Viện phó Chu hiện tại có vẻ là không có vấn đề gì, nhưng anh vẫn phải cảnh giác một chút! Em không muốn Long
Đằng xảy ra bất cứ chuyện gì nữa. Đối với công việc của Long Đằng, nếu anh có thề tự mình xử lý thì hãy tự mình xử lý. Đừng tùy tiện làm phiền viện phó Chu.”
Cố Kì nghe Hạ An Nhiên nói xong, rốt cuộc cũng mơ hồ hiểu được một chút.
Tiểu sư muội cũng cảnh giác với viện phó Chu!
Mặc dùanhcảm thấy có lẽ tiểu sư muội đang suy nghĩ quá nhiều.
Nhưng mỗi lần suy nghĩ vấn đề gì tiểu sư muội đều thấu đáo hơn
anh.
Đầu óc và tính toán của anh đều không bằng tiểu SU’ muội, nên chỉ cầnyên lặng nghe lời của cô ấy là được.
Cố Kì nghiêm túc bảo đảm: “Anh hiểu rồi!”