Hàn Nhã không ngờ Giang Nhụy Nghiên lại có thể mất kiểm soát như vậy, chậm rãi nói: “Hiện tại, chúng ta đều không muốn nhìn thấy tình huống này!”
Giang Nhụy Nghiên dừng lại động tác cuồng loạn, ngẩng đầu nhìn Hàn Nhã: “Cô có thù oán với Long Đằng sao?”
Hàn Nhã lắc lắc ly rượu vang, nhìn chăm chú thứ rượu đỏ tươi bên trong: “Tôi muốn tiêu diệt Long Đằng!”
Giang Nhụy Nghiên không hiểu ân oán giữa Hàn Nhã và Long Đằng.
Nhưng: “Cô không hài lòng về Long Đằng, tôi cũng không ưa long Đằng, đặc biệt là Hạ An Nhiên của Long Đằng, hiện tại tôi hận không thể chính tay giết chết cô ta… Vì vậy, mục đích của chúng ta là như nhau!”
Hàn Nhã bật cười: “Chúng ta vẫn còn cơ hội hợp tác!”
Giang Nhụy Nghiên lắc đầu: “Tôi không chỉ muốn hợp tác với cô, mà còn muốn hợp tác với cố
gia!”
Hàn Nhã sững sờ, nhưng giây tiếp theo lại vô cùng thản nhiên: “Tôi và Cố Ngôn Thừa của cố gia có quen biết. Lần này cố gia cũng chịu tổn thất lớn, tôi tin rằng mục tiêu của chúng ta hiện tại là giống nhau.”
Mặc dù tập đoàn Lăng thị ngoài miệng nói hợp tác với Long Đằng vô điều kiện.
Nhưng Long Đằng cũng không thể mãi chiếm được lợi ích từ tập đoàn Lăng thị được.
Huống hồ Hạ An Nhiên vẫn là đại cổ đông của Long Đằng, cô chắc chắn sẽ rất thiên vị tập đoàn Lăng thị.
Vậy thì hạng mục của Long Đằng cũng vậy, chỉ cần giá cả của tập đoàn Lăng thị hợp lý thì phía Long Đằng nhất định sẽ ưu tiên cân nhắc tập đoàn Lăng thị.
Đây là một mối đe dọa lớn đối với Hợp Sinh Dược Nghiệp của cố gia.
Ba người họ giờ đây đều có cùng một mục tiêu!
Hàn Nhã nhìn Giang Nhụy Nghiên thật sâu: “Tôi đã liên lạc với Cố Ngôn Thừa rồi, ông ta sẽ lập tức tới đây!”
Vẻ mặt Giang Nhụy Nghiên có chút thay đồi: “Vậy hãy để ả Hạ An Nhiên đắc ý vài ngày, sau đó tôi nhất định sẽ đòi lại cả vốn lẫn lãi!”
Hạ An Nhiên đỏ mặt quay trở lại bệnh viện.
Rõ ràng là cô chỉ nói với Lăng Mặc rằng cô cũng thích anh ấy.
Nhưng không biết vì lý do gì mà trên đường đi, lúc đối mặt với Lăng Mặc, cô lại ngượng ngùng không dám nhìn thẳng đối phương.
Như thể có thứ gì đó giữa hai người đã hoàn toàn bị phá vỡ.
Kết quả là…
Sau khi đến phòng bệnh, Hạ An Nhiên liền ngại ngùng chạy đến phòng của Thu Khanh Khanh.
Và để đánh lạc hướng sự chú ý của mình, cô bắt đầu kể lại tất cả những gì đã xảy ra trong buổi
họp báo ngày hôm nay.
Nói xong một đống chuyện, Hạ An Nhiên phát hiện cảm xúc nội tâm của bản thân cô cuối cùng cũng bình ổn trở lại.
Hạ An Nhiên thì thầm với Thu Lương Nhạc: “Có phải con có tâm bệnh không, Lăng Mặc là người đàn ông của con mà tại sao con lại không ngừng ngại ngùng mắc cỡ như vậy?”
Con thì cũng đã có rồi!
Vậy mà chỉ nói một câu “Em thích anh” cô cũng ngại ngùng đến
mức muôn giâu mình đi?
Hạ An Nhiên vỗ vỗ mặt thở dài: “Haiz, lần đầu tiên thích một người, thật sự là thiếu kinh nghiệm quá đi!”
Nếu đã trải qua trăm trận, có lẽ cho dù có để Lăng Mặc ăn tươi nuốt sống đi chăng nữa, cô vẫn sẽ vững vàng nhỉ?
Ngay khi Hạ An Nhiên đang cảm thấy kinh nghiệm của bản thân mình quá ít ỏi, Lăng Mặc đã đẩy cửa bước vào.
Hạ An Nhiên, người thiếu phụ với
mối tình đầu, lại đỏ mặt một cách khó hiểu.
Lăng Mặc đương nhiên phát hiện ra trạng thái của Hạ An Nhiêncó chút bất thường.
Ha, mèo hoang nhỏ biết xấu hổ rồi!
Cử chỉ âu yếm, đôi mắt ngấn lệ và gương mặt như cánh hoa đào của người thiếu nữ này khiến anh vừa nhìn đã muốn cắn một miếng.
Lăng Mặc chì là nhìn chằm chằm mèo hoang nhỏ một cách thích
thú, nhưng Hạ An Nhiên lại muốn khóc rồi!
Để xoa dịu sự khó xử ngượng ngùng, Hạ An Nhiên thuận miệng tìm một chủ đề: “Hồi đó lúc anh ở trạng thái người thực vật, anh có thể nghe thấy lời em nói với anh không? Vừa nãy em đã nói rất nhiều chuyện với Thu Khanh Khanh!”
Lăng Mặc nghe thấy câu hỏi này, khóe miệng khẽ cong lên: “Em muốn nói gì thì cứ nói với ông ấy, ông ấy có thể nghe thấy hết đấy.”
Hạ An Nhiên trợn tròn mắt: “Cái
gì? Có thể nghe thấy hết?”
“ừ, nghe thấy hết mà.” Anh lại ần ý bổ sung thêm một câu: “Hơn nữa cũng có thể cảm nhận được những gì em đã làm!”
Hạ An Nhiên càng ngây ngốc.
Khi Lăng Mặc nói chuyện, anh đã ghé sát vào bên cạnh Hạ An Nhiên rồi.
Ánh mắt anh sâu thẳm nhìn người con gái nhỏ bé đang bối rối: “Ví dụ, vợ ăn tươi nuốt sống anh như thế nào… thực ra anh đều có thể cảm nhận được.”
Hạ An Nhiên nghĩ đến những việc đáng xấu hổ mà cô đã làm trong quá khứ.
Cô vốn làđỏ mặt vì bối rối.
Một giây tiếp theo liềnbiến thành đỏ mặt vì xấu hổ!!!
Ngay lập tức, cô ốm mặt và giận dữ mắng Lăng Mặc: “Anh im miệng cho em, nếu không em sẽ trừ điểm đấy!”
Lăng Mặc thì vẫn thuận tay ôm
eo của Hạ An Nhiên, bộ dạng giống như một tên lưu manh vậy: “Bây giờ anh đã ôm được mỹ nhân rồi mà còn sợ mất điểm sao?”
Hạ An Nhiên:”… ■
Cô hối hận rồi!
Tại sao vừa nãy cô không kìm chế được mà nói ra ba chữ đó.
Nhìn bộ dạng đắc ý của tên cẩu nam nhân này.
Như thể đang nói rằng cô không cònthứ gì có thể gây khó dễ cho
anh nữa!
Tức thật đấy!
Ngay khi Hạ An Nhiênmuốn giết người trong cơn tức giận, Lăng Mặc đột nhiên lên tiếng: “À đúng rồi, có phải hôm nay vợ phải cảm ơn anh thật hậu hình không nhỉ?”
Hạ An Nhiên cau mày: “Hả? Cảm ơn anh vì cái gì?”
Lăng Mặc nhắc nhở: “Kế hoạch mười tỉ ý!”
Hạ An Nhiên đột nhiên nhớ tới chuyện này.
Khi Triệu Văn Uyên nói kế hoạch mười tỉ, Hạ An Nhiên đã há hốc mồm kinh ngạc.
Cô nghĩ nhà tư bản không thểlàm loại chuyện lỗ vốn như này được!
Cho dù đến hiện tại, Hạ An Nhiênvẫn không thể không sinh nghi: “Anh thực sự sẵn lòng bỏ ra nhiều tiền như vậy để trự cấp cho Long Đằng một cách vô điều kiện sao?Những cổ đông khác của tập đoàn Lăng thị biết được anh dùng tiền bậy bạ như vậy sẽ không giết anh chứ?”
“Vì phu nhân, cho dù người khác
có ý kiến, ta cũng sẽ đạp bằng mọi sóng gió mà đi!” Ánh mắt Lăng Mặc mang theo vẻ đòi hỏi: “Vợ à, anh đã vì em làm nhiều chuyện như vậy, không phải em nên báo đáp anh thật hậu sao?”
Nghe thấy đối phương “đòi báo đáp”, Hạ An Nhiên lập tức gióng lên hồi chuông cảnh giác.
Cô bất an đưa tay lên ôm bản thân mình: “Anh muốn em báo đáp anh như thế nào?”
Lăng Mặc nhìn bộ dạng mèo hoang nhỏ cảnh giác như vậy, có chút bất lực: “Vợ à, em đề phòng
anh như vậy làm anh cảm thấy rất tổn thương đấy!”
Hạ An Nhiên:
Tên cẩu nam nhân này đúng là một kẻ xảo quyệt!!!
Đối diện với ánh mắt lên án của mèo hoang nhỏ, LăngMặc không chút động lòng mà khẽ xoa nhẹ khuôn mặt ửng hồng của Hạ An Nhiên: “Vợ là một người có tình có nghĩa, đương nhiên hiểu được có ơn báo đáp. Anh tin rằng có lẽ vợ rất vui lòng báo đáp anh, không để anh phải chịu thiệt đâu nhỉ?”
Hạ An Nhiên muôn khóc rôi.
Cô biết ngay Lăng Mặc nhất định sẽ tìm cô để đòi nợ!
Nhìn đi, đến rồi đó!
Nhà tư bản sao có thẻ để bản thân mình làm ăn thua lỗ được
Ngay khi nội tâm Hạ An Nhiên đang gào thét thì Lăng Mặc đã ôm cô chặt hơn vào lòng, ánh mắt anh nóng như lửa đốt.
Hạ An Nhiên:
Tên cẩu nam nhân này dường
như muốn ăn thịt cô… Quá nguy hiểm rồi!
Không thể anh ta tùy ý làm càn được!
Hạ An Nhiên phủ quyết trước, lớn tiếng mắng: “Loại chuyện lấy thân báo đáp này, anh không cần nghĩ đến nữa! Hiện tại em đang ở trong tình huống đặc thù! Anh không thể làm điều gì đó gây tổn thương đến nhóc con ở trong bụng em được!”
Trên gương mặt tuyệt mỹ của Lăng Mặcmang theo một cảm giác mất mát mạnh mẽ: “Như vậy
chẳng phải rất nhàm chán sao?”
Hạ An Nhiên:
Tên cẩu nam nhân này thực sự muốn cô lấy thân báo đáp, thật không biết xấu hổ!
Hạ An Nhiên cau mày giận dũ’ nói:” Sao trong đầu anh lúc nào cũng nghĩ đến mấy chuyện yellovv vớ vẩn này vậy? Anh không thể nghĩ… làm thế nào để đền đáp Tổ quốc, góp một phần sức lực nhỏ bé cho công cuộc xây dựng đất nước, cống hiến cho xã hội à!!!”
Lăng Mặc nhìn mèo hoang nhỏ rõ ràng đang rất bối rối, nhưng vẫn cố giũ’ vẻ hung dữ của mình, khóe miệng không khỏi cong lên.
Anh muốn tình thú, nhưng mèo hoang nhỏ lại không có cùng giá trị quan với anh!
Ha…
Ánh mắt Lăng Mặc sáng lên, nhìn chằm chằm mèo hoang nhỏ, hơi thờ ám muội phả lên mặt cô: “Vợ còn không nghĩ làm thế nào để trờ thành một người vợ tốt đi!”
Hạ An Nhiên:”…”
Vậy là hôm nay trốn không thoát được đúng không?
Hạ An Nhiên tỏ ra muốn thương lượng: “Ngoài làm chuyện xấu ra, những chuyện khác… em đều có thể cân nhắc! Anh có muốn suy nghĩ lại không?”
Lăng Mặc nhìn mèo hoang nhỏ tủi thân cầu xin liền không kìm được hung hăng cắn vào khóe môi cô.
Thật lâu sau, anh trầm giọng nói:”Vợ cosplay cho anh đi.”
Hạ An Nhiên:”…”
Yêu cầu của tên cẩu nam nhân này quả nhiên là biến thái vô liêm sỉ!
Có điều, so việc lấy thân báo đáp với cosplay…
Đương nhiên cô sẽ chọn cosplay!
truyện tranh
Hạ An Nhiên đưa ra lựa chọn của mình.
Khóe miệng Lăng Mặc khẽ cong lên, ghé vào tai cô thì thầm một câu: “Tất cả tạo hình của nhân vật hoạt hình đó anh muốn xem vợ cos một lượt.”
Hạ An Nhiên sửng sốt: “Cái gì? Cos hết một lượt? Không phải chỉ một lần thôi sao?”
Nếu không cô đã không đưa ra lựa chọn một cách nhanh chóng
như vậy!
Lăng Mặc nheo lại mắt, trong khe mắt cong dài lộ ra vẻ xấu xa:
“Anh đã trả giá nhiều như vậy, nếu chỉ được xem vợ cosplay một lần, không phải là quá lỗ sao? Ha, vợ cũng biết anh không phải là người thích chịu thiệt mà nhỉ?”
Hạ An Noãn:”…”
Cũng đúng, một lần cosplay của cô đúng thật là không đáng nhiều tiền đến như vậy!
Vậy là tên cẩu nam nhân này
muốn cô cos một nhân vật trong
truyện tranh?
Nếu cô nhớ không nhầm, trong bộ truyện đó có ít nhất không dưới một trăm kiểu tạo hình đáng xâu hô.
Hạ An Nhiêncạn lời, không nhịn được thương lượng với Lăng Mặc: “Hay là chúng ta giảm bớt một chút đi? Một nửa quyển truyện? Nếu không… cái này cũng có khác gì lấy thân báo đáp đâu!”
Lăng Mặc không thể không nhắc nhở một câu: “Nếu vợ muốn lấy
thân báo đáp, anh có thể giảm xuống còn một phần tư quyển.”
Hạ An Nhiên ngẩn người ra: “Nói tóm lại, lấy thân báo đáp cũng không phải một lần sao? Còn có N lần?”
“Nếu không thì sao?” Anh rũ mắt xuống nhìn lướt qua thân hình nhỏ nhắn của mèo hoang nhỏ, cất giọng tao nhã: “Đúng là vợ xinh đẹp nhưng cũng không phải là quá đẹp, càng không thể quá tự tin vào sắc đẹp của chính mình… Ngủ với chồng một chút cũng không đến mức nhiều tiền như vậy.”
Hạ An Nhiên bị lời nói thẳng thắn của Lăng Mặc khiến cô choáng váng.
Ngủ một giấc cũng có thể có giá niêm yết?
Tên cẩu nam nhân này quả không hổ danhlà tư bản, cái gì cũng có bảng giá!
Lăng Mặc nhìn mèo hoang nhỏ với đối mắt sáng rực: “Rốt cuộc là bây giờ bà xã lựa chọn như thế nào?”
Hạ An Nhiên bị tên lưu manh này làm cô tức muốn khóc rồi.
Cho dù cô chọn cái nào thì cô cũng đều bị thiệt đúng không, hơn nữa còn lâu dài…
Sau khi đấu tranh tư tường một lúc lâu, cuối cùng cô vẫn kiên quyết với lựa chọn ban đầu.
Lăng Mặc mỉm cười hài lòng: “Về phần trang phục khác nhau trong truyện tranh đó, anh sẽ sai người sắp xếp nên vợ không cần lo lắng về trang phục.”
Hạ An Nhiên:
Phục vụ cũng tốt thật đấy, nhìn kìa, tất cả tất cả trang phục đều
đã được chuẩn bị xong xuôi. Cô chỉ cần mặc vào người là được!
Hạ An Nhiên uất ức ôm lấy bản thân mình, vì kế hoạch của Long Đằng, cô thật sự đã hy sinh quá nhiều rồi.
Chỉ là…
Sau khi lầm bẩm một lúc, cô chợt nhớ đến câu hỏi ngay từ đầu cô hỏi Lăng Mặc, trong lòng có chút bất an: “Anh nói thật đi, khi anh ở trong trạng thái người thực vật, anh thật sự có thề nghe được những gìem nói sao?’”
Nếu như vậy, bọn họ ở trước mặt Thu Khanh Khanh nói loại giao dịch không phù hợp này, không phải đã bị Thu Khanh Khanh nghe thấy hết rồi sao?
Cô có còn biết xấu hổ không!
Lăng Mặc hỏi với nụ cười nửa miệng: “Vợ nghĩ sao?”
Hạ Nhiên nhăn mặt: “Em không thích chơi loại trò chơi đoán già đoán non này, anh nói rõ ràng cho em!”
Lăng Mặc chậm rãi cất lời: “Vợ có biết cái gì gọi là trao đổi ngang
giá không?”
Hạ An Nhiên:
Bộ dạng của tên cẩu nam nhân lúc này vô cùng bỉ ổi, rõ ràng là đang nói: Anh nói cho em thì em phải trả thù lao cho anh!
Cô vừa phải chịu nỗi nhục cosplay một nhân vật trong bộ truyện tranh.
Lần này lại trả thù lao cho anh, như vậy có phải là phải cos hai nhân vật truyện tranh không?
Hạ An Nhiên hừ một tiếng thật
mạnh: “Không nói thì thôi, dù sao có nghe thấy cũng không chỉ có một minh em mất mặt!”
Cùng lắm thì cả hai cùng mất mặt, ai sợ ai chứ!!!