Ngay khi Hạ An Nhiên đang suy nghĩ xem nên chém chết tên khốn này theo chiều ngang hay chiều dọc thì điện thoại của cô bất ngờ đổ chuông.
Là Thu Tử Châu.
Hạ An Nhiên cau mày: Hải Vương đột nhiên tìm cô có chuyện gì?
Cô nghi hoặc nhận cuộc gọi.
Sau đó liền nghe thấy giọng nói vô cùngkích động của Thu Tử Châu: “Chị dâu, sau này chị sẽ là chị dâu ruộtcủa em, em sẽ yêu chị mộtvạn năm!”
Hạ An Nhiên bị dọa bởi lời tỏ tình đột ngột của Thu Tử Châu, vội vàng dừng lại: “Cậu làm cái gì vậy!”
Thu Tử Châu phấn khích nói: “Hì hì hì, chị dâu à, sau này chị nên đến Trân Bảo Các của nhà em nhiều hơn, để lão đại mua nhiều đồ cho chị hơn… Thật đấy, đồ
của Trân Bảo Các chúng em cực kì cực kì tốt! Chất lượng tốt mà giá lại rẻ!Sau này mong hai người ghé thăm nhiều hơn!”
Trước đó Hạ An Nhiên có nghe Bùi Kì nói rằng Trân Bảo Các có quan hệ với nhà họ Thu.
Bây giờ lại nghe lời này của Thu Tử Châu, có vẻ như mối quan hệ cònsâu sắc hơn cô tưởng tượng.
Hai mắt Hạ An Nhiênđột nhiên sáng lên: “Tử Châu à, tôi đã là chị dâu tốt của cậu rồi, có phải cậu cũng nên làm giúp tôi một việc không?”
Thu Tử Châu kích động đáp lại: “Lời của chị dâu chính là thánh chỉ, chị nói cái gì thì em sẽ làm cái đó!”
Hạ An Nhiên nghe vậy liền vội vàng nói ra vấn đề.
“Là như thế này, trong buổi đấu giá của nhà cậu, lão đại của cậu đã không cẩn thận nhấn thêm một số 0 khi viết giá, bây giờ muốn thu hồi lại cũng không được, cậu đã là chủ nhân của Trân Bảo Các, hay là nói với người của Trân Bảo Các giúp tôi? Có thể hủy đấu giá không… ”
Cô chưa kịp nói hết lời thì đã nghe thấy một âm báo đường dây bận ờ đầu dây bên kia.
Hạ An Nhiên trợn tròn mắt.
Sau đó, cô liền quay sang Lăng Mặc vớivẻmặtphẫnnộ: “Thu Tử Châu lại
dámcúpđiệnthoạicủaem!”
Lăng Mặc thản nhiên nói: “Trong lòng Thu Tử Châu chỉcótiền, em muốn hủy đấu giá chính là hủy cái mạng của cậu ta, đương nhiên cậu ta sẽchạymất.”
KhóemiệngHạ An Nhiên khẽ
cong lên: “Sao
trướcđâyemkhôngnhìnraanh ta làkẻtham lam như vậỵ nhỉ?” Nhịn không được lại than thở một câu: “Ha, người một nhà đúng là không khác gì nhau mà, thảo nào cậu ta và Thu Khanh Khanh là người một nhà!”
Thuộc tính của những người tham lam tiền bạc đều vô cùng rõ ràng.
Trân Bảo Các này càng là cái hố khổng lồ!
Láng Mặc nhìn mèo hoang nhỏ đang đau lòng, xoa xoa đầu:
“Được rồi, cuộc đấu giá cũng kết thúc rồi, chúng ta đi lấy đồ đi!”
Phòng riêng bên kia.
Giang Thụy Đình kinh ngạc nheo mắt lại: “Chậc chậc, không ngờ Lăng đại thiếu gia lại vung tay hào phóng như vậy.”
Khi Lục Khả Tình nghe mức giá cuối cùng, tai cô cũng có chút tê dại.
Giang Thụy Đình cũng mua một số thứ…
Nhưng, so với cái giá mà Lăng đại thiếu bỏ ra, thì quả thật là cách xa một trời một vực.
Lục Khả Tình nhẹ nhàng nói: “An Nhiên thật là có phúc.”
Giang Thụy Đình cười khẩy:
“Hử? Cô cho rằng tình yêu của các vì sao là dành cho Hạ An Nhiên?” Bật cười giễu cợt: “Phụ nữ các cô đừng coi đó là điều hiển nhiên.”
Lăng Mặc là một kẻ làm kinh doanh máu lạnh.
Cho dù trước đây đã giúp Hạ An Nhiên và Long Đằng như thế nào, đó chẳng qua là vì coi trọng giá trị của họ.
Lăng Mặc sẽ không vô duyên vô cớ đầu tư vô giá trị.
Lần này mua sợi dây chuyền tình
yêu giữa các vì sao với giá cao như vậy, đương nhiên anh ta sẽ có ý đồ khác, làm sao có thể lãng phí vào người nữ nhân?”