Hạ An Nhiênthong thả bưng cốc nước còn hơi ấm lên: “Vả lại, tôi là đại cổ đông Long Đằng. Tôi muốn biến Long Đằng trở thành một thánh địa như cô nói hơn, chứkhông phải đi góp một phần nhỏ công sức cho nơi khác.”
Hàn Nhã:”…”
Người phụ nữ này đúng là mơ mộng hão huyền, Long Đằng
xứng sao?
Hàn Nhãvẫn muốn lôi kéo Hạ An Nhiên, ý đồ muốn cho cô biết bỏ qua viện nghiên cứu của ông John thật là một quyết định sai lầm.
Nhưng không đợi cô ta lên tiếng, Hạ An Nhiênlười diễn kịch tiếp với cô ta liền thẳng thừng nói: “Cô dùng Viện nghiên cứu của ông John làm mồi nhử để lôi kéo tôi, chắc là muốn giành thứ khác từ trong tay tôi nhỉ.”
Hàn Nhã sững sờ.
Không ngờ Hạ An Nhiên lại nhìn thấu tâm tư của cô ta.
Vậy thì, trước đây Giang Nhụy Nghiên bị trừng trị, có lẽ không chỉ có Lăng đại thiếu đứng phía sau chỉ đạo.
Mà còn có người phụ nữ xảo quyệt này, ôi, vừa nãy cô ta còn coi thường cô!
Hạ An Nhiên thấy Hàn Nhã không lên tiếng, lại mỉm cười: “Nào, để tôi đoán thử xem mục đích cô đến tìm tôi là gì…”
Vẻ mặt trầm tư, cô bắt đầu phân
tích.
“Ngay từ đầu cô đã dùng trăm phương ngàn kế đểgiúp Giang Nhụy Nghiên cướp hạng mục đó của tôi. Điều đó có nghĩa là… hạng mục đó là mục tiêu cuối cùng của cô!”
Hàn Nhã bị nói trúng tim đen, vẻ mặt phức tạp.
Nghiên cứu viên bình thường đều chuyên tâm nghiên cứu đồ vật, sao có thể nghĩ nhiều như người phụ nữ ở trước mặt này!
Người phụ nữ này quả nhiên là lòng dạ bất chính!
Hàn Nhã cố gắng che giấu nỗi khó chịu tột cùng của mình.
“Cô Hạ thật là thông minh, tôi tới
đây là muốn nói chi tiết về chuyện hạng mục của cô! Viện nghiên cứu của chúng tôi muốn mua lại hạng mục của cô với giá cao, giá này nhất định sẽ làm cô hài lòng! Tôi đoán là sẽ không có thế lực nào khác hào phóng được như chúng tôi đâu!”
Hạ An Nhiên bậtcười: “Được viện nghiên cứu John hậu thuẫn, quả thật là không bình thường!”
Hàn Nhã kiêu ngạo ngẩng đầu: “ Đây là tư bản của viện nghiên cứu của chúng tôimà!”
Hạ An Nhiên chớp chớp mắt,
ngây ngô hỏi: “Nhưng cô cho rằng tôi là người thiếu tiền sao?”
Vẻ mặt kiêu ngạo của Hàn Nhã sửng sốt trong chốc lát.
Hạ An Nhiên kiêu ngạo ngẩng đầu lên: “Lẽ nào Giang Nhụy Nghiên không nói cho cô biết thân phận của tôi hiện tại sao?” Khí thế dần trở nên kiêu ngạo: “Tôi là phu nhân của boss của tập đoàn Lăng thị, nhìn tôi giống người thiếu tiền lắm à?”
Hàn Nhã lại một lần nữa câm nín.
Sau khi im lặng một lúc lâu, cô ta
cố gắng bày ra bộ mặt đạo đức giả và tốt bụng.
“Cho dù bây giờ cô ở bên Lăng đại thiếu thì cônghĩ mình có thẻ ở bênLăng đại thiếu được bao lâu? Theo tôi được biết, Lăng đại thiếu cũng chỉ còn hai ba năm nữa thôi. Là một người thông minh, lẽ nào cô không suy nghĩ cho tương lai của bản thân mình sao?”
Sau khi Hạ An Nhiên nghe được vài câu khiến cô thấy rất mâu thuẫn, vẻ mặt vốn“ôn hòa”của cô đột nhiên thay đổi, ngay cả ánh mắt cũng trờ nên sắc bén.
“Lẽ nào cô không tò mò, tại sao tôi lại chọn dùng hạng mục đó để tham gia ‘Cuộc thi Công trình Dược phẩm Quốc tế’ sao?”
Hàn Nhã đối mặt với Hạ An Nhiên đột nhiên thay đổi sắc mặt, có chút không hiểu: “Ý cô là gì?”