“Thực ra trong tay tôi vẫn còn những hạng mục khác có giá trị hơn hạng mục này, nhưng cô có biết tại sao tôi lại không lấy ra không?” Hạ An Nhiên mỉm cười: “Đó là vì dịch cúm ở Quốc gia A đã lây lan một năm, nhưng Viện nghiên cứu John chưa đưa ra bất kỳ loại thuốc và vaccine phòng
bệnh nào, tôi nghĩ Long Đằng của chúng tôi phải đóng góp một chút! Lúc này tôi mới đưa ra hạng mục vaccine phòng bệnh cúm này!”
Đây cũng là lý do tại sao sau khi xem hạng mục của cô, cố Kì nói cô là bậc thầy về độc dược.
Chế giễu cao cấp có biết không?
Vẻ mặt của Hàn Nhã đầy kinh ngạc.
Vốn dĩ cô ta còn tưởng Hạ An Nhiên lấy nó ra để tham gia cuộc thi là vì hạng mục này có tính đột
phá và khả năng chiến thắng rất cao!
Không ngờ đối phương lại cố tình đánh thẳng vào mặt viện nghiên cứu của giáo sư John!!!
Không chỉ cô ta, có lẽ ngay cả giáo sư John cũng không nhận thấy điều này.
Ngay từ đầu, sự chú ý của họ tập trung vào những lợi ích mà dự án có thề thu được khi nó được phát triển, sao còn để ý đến thứ khác?
Hạ An Nhiên nhìn chằm chằm Hàn Nhã, cười khẩy: “Trước đây
cô đã phản bội Long Đằng, hại cha nuôi tôi thân bại danh liệt… Lần này tôi sẽ đòi lại một chút lãi.”
Hàn Nhã tức giận đứng lên: “Sao cô lại dám làm như vậy! Thật là dơ bẩn!”
Hạ An Nhiên cười chế nhạo: “Trước kia các người dựa vào âm mưu phản bội cha nuôi của tôi, nhưng hiện tại tôi dựa vào ‘dương mưu’… So với các ngườitôi còn sạch sẽ hơn nhiều!”
Cô cảnh cáo: “Còn nữa, lần sau khi chúng ta gặp mặt, tính khí của
tôi sẽ không tốt như vậy nữa đâu. Hy vọng sau này cô đừng bao giờ lảng vảng trước mặt tôi nữa, nói không chừng tôi sẽ làm một số chuyện quá đáng đấy!”
Vừa dứt lời, Hạ An Nhiên đột nhiên cầm cái cốc lên ném mạnh về phía Hàn Nhã…
Mặc dù Hàn Nhã lập tức né tránh, nhưng nước trong ly vẫn giội lên đầu cô ta.
Trong nháy mắt, tóc và trên người của cô ta đều ướt.
Sau khi Hạ An Nhiên đánh xong, cô xoa cổ tay của mình, “Ví dụ như chuyện bạo lực đột ngột này, có thể sẽ có rất nhiều.”
Hàn Nhã thật sự không ngờ khi nói chuyện không hợp nhau thì Hạ An Nhiên sẽ động thử.
Cô ta lùi về phía sau theo bản năng, giận dữ hét lên: “Cô, cô là kẻ điên!”
Ánh mắt của Hạ An Nhiên càng trờ nên lạnh lùng hơn, “Nếu để tôi nắm được, chuyện cha nuôi của tôi ngất xỉu có liên quan đến cô, thì tôi có thể còn điên cuồng hơn bây giờ!”
Sau khi Thu Khanh Khanh gặp Hàn Nhã mới ngất xỉu.
Có thể không liên quan đến cô ta sao?
Lúc nãy kiềm chế cảm xúc, cô đã
trò chuyện “Tử tế” với cô ta lâu như vậy, đã được coi là nề mặt của cô ta.
Hàn Nhã nhìn chằm chằm vào Hạ An Nhiên, “Lần này là tôi thật tâm muốn hợp tác, ngược lại là không ngờ, cô lại u mê không tỉnh, như vậy.. . Sau này tạm biệt đi!”
Bỏ lại lời này, Hàn Nhã nhanh chóng rời khỏi phòng bệnh.
Sau khi đối phương rời đi, sắc mặt của Hạ An Nhiên trở nên nghiêm trọng.
Dựa theo đạo lý mà nói, cô cũng đã không nể mặt đối phương như vậy, Hàn Nhã nên cảm thấy hạng mục đó không có duyên phận với cô ta.
Nhưng vì cái gì mà biểu hiện của Hàn Nhã giống như cô ta còn có thể tham gia vào hạng mục này?
A. . .
Sự tự tin đến từ đâu thế!
Hạ An Nhiên kiềm nén một số cảm xúc trong lòng, đứng dậy đến phòng của Thu Lương Nhạc.
ông ấy vẫn yên tĩnh nằm đó.