Hạ An Nhiên đã có thể đoán
được mục đích mà Lăng Tuân tìm cô, “Vì Lăng Tư sao?”
Lăng Tuân thấy Hạ An Nhiên nói chuyện mà không hề kiêng nể trốn tránh, anh ta không vui nhíu mày, “Lúc nãy tôi nghe người nhà nói, Lăng Tư vô tình đắc tội với cô, cô cũng biết Lăng Tư được cha mẹ tôi nuông chiu, cho nên hơi tự do phóng khoáng, cô là người lớn thì đừng so đo với trẻ con. . . Tôi ở đây để nói xin lỗi giúp em ấy.”
Hạ An Nhiên nghe thấy lời này, cô bất giác cảm thấy hơi quen tai.
Trước kia dường như là Giang Thụy Đình cũng tìm cô để nói xin lỗi giúp Giang Nhụy Nghiên ?
Chậc!
ức hiếp cô không có anh trai có đúng không?
Hạ An Nhiên không nhanh không chậm nói: “Cô ta tính toán tôi, đầu óc của tôi thông minh nên mới có thể tránh được một kiếp, nhưng nếu đầu óc của tôi không tốt, bị cô ta tính toán thành công thì sao? Vậy tình cảm của tôi và Lăng Mặc sẽ bị phá hư, ai sẽ chịu trách nhiệm?”
Lăng Tuân chớp mắt, “Những thủ đoạn nhỏ bé của em ấy không đủ để nhìn thấy ờ trước mặt cô, sao cô có thể bị những thủ đoạn nhỏ nhặt của em ấy tính toán thành công?”
Hạ An Nhiên kinh ngạc, “Tôi thông minh cơ trí giỏi giang, nên phải bị người ta ngấm ngầm mưu tính sao? Đây là lý luận gì thế?”
Lăng Tuân cau mày, “Ý của tôi không phải như vậy…”
Hạ An Nhiên tò mò, “Vậy anh có ý gì?”
Lăng Tuân biết Hạ An Nhiên là một người luôn rất khó đối phó.
Nhìn dáng vẻ cứng đầu của cỏ, anh ta lại không nhịn được đến gần một bước, “Chúng ta có thể trò chuyện riêng không?” Khi anh ta đang nói chuyện, anh ta nhìn lướt qua Bùi Kì, rõ ràng là anh ta bảo cô chủ động rời đi.
Sau khi Bùi Kì bị anh ta nhìn chòng chọc thì không khách sáo khoác lên cánh tay của Hạ An Nhiên.
Cô thừa nhận mình sợ Diêm Vương sống, nhưng cô không sợ
Lăng Tuân!
Lãng Tuân thấy Bùi Kì như vậy, rõ ràng là trong đôi mắt của anh ta lóe lên một tia thù hận.
Hạ An Nhiên vỗ tay Bùi Kì, “Không sao, trước mặt mọi người, anh ta sẽ không dám làm gì với em, anh qua bên cạnh đợi em đi.”
Bùi Kì nghe vậy thì chỉ có thể cho Hạ An Nhiên và Lăng Tuân có không gian riêng.
Trong lòng Lăng Tuân hơi khó chịu khi anh ấy không nghe lời
của anh ta mà lại nghe lời của Hạ An Nhiên.. .
Có phải những người ở trong mắt của Bùi Kì bây giờ đều không có vị trí của Hạ An Nhiên hay không?
Lăng Tuân đè nén cảm xúc của mình.
Gần đây tình huống của chi thứ càng ngày càng tệ hại, nếu như bọn họ không bảo vệ được Lăng Tư vào lúc này, thì sẽ khiến hình tượng của chi thứ ở trong lòng người khác giảm mạnh, sau đó mọi người có thể tùy tiện ức hiếp
bọn họ giống như con chó con mèo.
Cho nên, ngay cả khi anh ta không hài lòng với sự ngu ngốc của Lăng Tư, nhưng anh ta vẫn phải bảo vệ cô ta.
Lăng Tuân ân cần nói với Hạ An Nhiên: “Làm thế nào thì cô mới bằng lòng không giống trống khua chiêng để truy cứu trách nhiệm của Lăng Tư.”
Giọng điệu nói chuyện của Lăng Tuân giống như Hạ An Nhiên đang ức hiếp Lăng Tư.
Hạ An Nhiên không vui hách dịch nói, “Lần này tôi sẽ truy cửu trách nhiệm của Lăng Tư, tôi hoàn toàn vì cô ta, vì nhà họ Lăng! y, anh nhìn cô ta đi, thường ngày cô ta hay hung hăng càn quấy, tùy ý làm bậy, cũng gây ra rất nhiều rắc rối cho nhà họ Lăng! Nếu như không nhân lúc cô ta chưa kết hôn để thay đổi tính cách tồi tệ của cô ta, thì chẳng lẽ anh còn muốn gả cô ta ra ngoài để cô ta gây tai vạ cho người khác sao? Vậy không phải người khác sẽ mắng chết người nhà họ Lăng chúng ta sao?”
Lăng Tuân nghe ra ý của Hạ An
Nhiên, “Cô không muốn bỏ qua cho em ấy?”
Hạ An Nhiên mỉm cười đáp lại, gật đầu, “Đúng !”
Kể từ lần chi thứ trăm phương ngàn kế tính toán cô, sau đó còn đổ tội giết người cho cô, cô cũng chưa từng nghĩ tới sẽ sống chung hòa bình với chi thứ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!