'Tống Cẩm Nhiên cau mày liếc nhìn cô: "Cô Lương, sắc mặt của cô trông không được tốt lắm, tôi xem cho cô được không?”
"Không cần đâu, tôi chỉ là không được nghỉ ngơi tốt thôi." Lương Tiểu Nhiễm theo bản năng từ chối.
'Tống Cẩm Nhiên cũng không nói nhiều nữa, trực tiếp đi viết đơn thuốc cho Lương Tiểu Ngọc, dặn dò một chút, sau đó đi ra ngoài phòng bệnh liếc nhìn Giang Thành.
"Sáng sớm dựng đầu tôi dậy chỉ vì chuyện nhỏ nhặt này thôi à? Chẳng phải anh hết hứng thú với Lương Tiểu Nhiễm rồi sao?"
Giang Thành lạnh lùng liếc anh ấy một cái: “Anh nói nhảm nhiều quá rồi đấy.”
"Giang Thành, là anh em với nhau, tôi vẫn muốn nhắc nhở anh, giữa Lương Tiểu Nhiễm và Lâm Mặc, tốt nhất anh chỉ nên chọn một người thôi." Tống Cẩm Nhiên nhìn về phía cánh cửa phòng bệnh, vỗ vỗ vai anh, nói xong câu đó thì rời đi.
Giang Thành vô cớ cảm thấy có chút bực bội, không biết rốt cuộc mình đã xảy ra chuyện gì nữa, gần đây trong đầu anh cứ luẩn quẩn bóng dáng của Lương Tiểu Nhiễm .
Người phụ nữ này dường như đã ăn sâu vào tâm trí anh.
Đúng lúc này, điện thoại di động đột nhiên vang lên, là Lâm Mặc gọi đến.
"Anh Thành, sao tối qua anh không quay lại? Gần đây công việc rất bận phải không?" Giọng nói của Lâm Mặc có chút uất ức, mang theo một chút nũng nịu.
"Ừ, gần đây ở công ty có chút chuyện, xong việc anh sẽ quay lại với em." Giang Thành tùy tiện nói một câu, nói xong liền cúp máy.
Sắc mặt Lâm Mặc tối sầm khi nghe thấy tín hiệu bận từ đầu bên kia, điện thoại của cô ta đang chứa những hình ảnh vừa được thám tử tư gửi đến.
Trong ảnh rõ ràng là Giang Thành đang ở cùng với Lương Tiểu Nhiễm.
Người phụ nữ này thật là không biết an phận!
"Phu nhân, đừng tức giận, dù Lương Tiểu Nhiễm có làm gì đi nữa, thì địa vị chính cung của cô cũng sẽ không bị lung lay đâu." Thấy vẻ mặt của cô ta không ổn, Hà San lập tức bưng cho cô ta một bát cháo nấm trắng, cố gắng lấy lòng cô ta.
Nhưng ngược lại, Lâm Mạch trợn mắt quát: "Bà thì biết cái gì?"
Cô ta biết rất rõ mình làm sao có được vị trí này, Giang Thành cũng không ngốc, nếu có một ngày anh tỉnh táo lại, thì cô ta nhất định sẽ không có kết cục tốt đẹp.
Vì vậy, với kế hoạch này, cô ta phải diệt trừ Lương Tiểu Nhiễm càng sớm càng tốt, một lần và mãi mãi!
Vết thương của Lương Tiểu Ngọc cũng không nghiêm trọng, cô ấy uống thuốc và nghỉ ngơi một lúc là có thể quay trở về nhà.
Lương Tiểu Nhiễm cẩn thận đỡ cô ấy, sợ cô ấy lại bị thương.
Lúc này, Giang Thành mở cửa đi vào, nhìn thấy hai người đang thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời đi, anh không khỏi cau mà ác cô xuất viện sớm như vậy à, sao không ở lại thêm chút nữa?”
"Nhà chúng tôi nghèo, viện phí ở đây rất mắc, chúng tôi không đủ khả năng chỉ trả." Lương Tiểu Ngọc vẫn không có thiện cảm với anh.
Giang Thành bị nói cho nghẹn họng, trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì.
Lương Tiểu Nhiễm móc ví ra, lấy ra mấy tờ một trăm tệ đưa cho Giang Thành: “Anh Giang, không biết số tiền này có đủ không, nhưng tôi rất cảm kích sự giúp đỡ của anh, chút thành ý này cũng không có ý gì."
“Lương Tiểu Nhiễm!” Giang Thành bị chọc cho tức đến bật cười, anh tiến lên một bước, liếc nhìn số tiền trong tay cô: “Cô cho rằng tôi thiếu ít tiền này sao?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!