Chương 1048
Bắc Minh Quân không ngờ thứ mà Đường Thiên Trạch yêu cầu anh đào ra lại là một thứ kinh dị bực này!
Bỗng nhiên một ý nghĩ kinh sợ chợt lóe lên trong đầu anh!
Anh không tin nên đến gần chỗ có nguồn sáng để nhìn cho rõ hơn…
Đôi tay này…
“Híc…” Bắc Minh Quân hít sâu một hơi.
Con ngươi sáng như mắt chim ưng toát ra ánh sáng đáng sợ!
Khuôn mặt u ám có biểu cảm còn đáng sợ hơn cái chết!
Di động lại vang lên.
Ngón tay anh siết chặt cái hộp đựng phần còn lại của đôi tay đã bị cụt, vừa bắt máy, giọng nói điên cuồng của Đường Thiên Trạch liền vang lên.
“Tính thời gian, có lẽ mày đã đào được thứ đó ra rồi phải không? Cậu hai Bắc Minh, mày cảm thấy thế nào khi nhìn thấy chiếc hộp này? Sao à? Tao đoán thứ đó được bảo quản không tệ nhỉ? Da cũng không bị thối rữa à? Chắc không phải mày nghĩ đây là đôi tay đồ chơi đấy chứ? Ha ha…”
Bắc Minh Quân hơi híp mắt, trên mắt lóe lên ánh sáng rét lạnh: “Đường Thiên Trạch, tao không có thời gian để chơi những trò biến thái với mày!”
“Biến thái sao?” Đường Thiên Trạch lớn tiếng chế nhạo, trong giọng nói trầm đục kia lộ ra lệ khí khiếp người: “Biến thái? Chỉ là một phần tay chân bị cắt cụt bỏ đi, bị ngâm trong formalin hơn hai mươi năm mà thôi. Như vậy mà được gọi là biến thái sao? Ha ha ha… ”
Ngay sau đó, Đường Thiên Trạch lại cười điên cuồng ở bên kia điện thoại, khiến người khác không rét mà run!
Sau khi cười một hơi, anh ta tiếp tục rống lên: “Bắc Minh Quân, năm đó là chính tay ai đã đưa tao lên con đường không có lối về này? Tao nhớ rất rõ ràng!”
Bỗng nhiên, Bắc Minh Quân im lặng.
Dưới bầu trời đêm, trong rừng cây u ám, từng đợt gió lạnh thổi qua đáng sợ tựa tiếng ma khóc sói tru!
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!