Chương 1208
Thấy Trình Trình và Dương Dương đều đã rời khỏi, khuôn mặt xinh đẹp của Cố Tịch Dao lập tức căng lên, nhìn thẳng vào người đàn ông trước mặt, giọng nói lạnh lùng còn mang theo một chút châm biếm: “Anh không phải rời đi trước chúng tôi sao, tại sao lại xuất hiện ở đây. chẳng lẽ lần này anh không ôm vợ chưa cưới ở biệt thự hay xe hơi sang trọng để tận hưởng thế giới của hai người sao.”
Không sai, ngồi ở trên sofa chính là Bắc Minh Quân, hơn nữa chỉ có một mình anh.
Bắc Minh Quân ánh mắt lạnh như băng nhìn Cố Tịch Dao, anh vẫn là rất thích bộ dáng lúc cô tức giận lúc này.
Cô lúc này giống như một con sư tử caí đang giận dữ.
Đối với anh mà nói lại giống như đối mặt với một loại khiêu chiến đầy hưng phấn.
Khóe miệng anh nhếch lên thành một đường cong: “So với cùng vợ chưa cưới hưởng thụ cuộc sống của hai người, và hưởng thụ thế giới của hai người với vợ hiện tại vẫn là thực tế hơn.”
Trái tim Cố Tịch Dao chợt run lên, nhưng cô vẫn cố duy trì nét bình tĩnh trên khuôn mặt: “Ở đây không có vợ của anh, nếu như anh Bắc Minh không còn chuyện gì khác, vậy tôi cũng không giữ anh ở lại đây nữa, để tránh cô vợ sắp cưới của anh thời gian dài không thấy anh, lại đến chỗ tôi đòi người.”
Sau khi Bắc Minh Quân hút một hơi thuốc, vứt nửa điếu thuốc còn lại trong tay vào cái gạt tàn.
Sau đó đứng dậy, chậm rãi bước đến trước mặt Cố Tịch Dao.
Cố Tịch Dao theo bản năng lùi về sau mấy bước nhỏ.
Thế nhưng, cô vẫn bị Bắc Minh Quân dùng một cánh tay mạnh mẽ nắm ở thắt lưng, không thể thoát ra.
Cơ thể cô khẽ run lên, cúi đầu không thèm nhìn khuôn mặt lạnh lùng của Bắc Minh Quân.
Bắc Minh Quân hơi cúi đầu, dùng bàn tay còn lại đặt dưới cằm của cô, mạnh mẽ nâng khuôn mặt của cô đối diện với mình.
Sau đó anh lại tiến gần đến khuôn mặt xinh đẹp của Cố Tịch Dao.
Một hơi nóng kèm theo mùi thuốc lá thơm mơn trớn mặt cô: “Cho dù là cưới thay, chỉ cần kỳ hạn trong thỏa còn một ngày, em vẫn là vợ tôi…”
Anh nói xong thì thả tay ra, xoay người ngồi trở lại ghế sô pha, cầm điều khiển trên bàn trà, bật ti vi tùy tiện chỉnh kênh: “Thế nào? Em còn đứng ngây ra đó làm gì, không đi nấu cơm đi. Cho dù bây giờ em không đói, đám trẻ cũng đói rồi đấy.”
Đúng là một tên khốn kiếp, một kẻ vô lại… Lúc này, trong lòng Cố Tịch Dao đã mắng người đàn ông này mười mấy lần.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!