Chương 144
Cô bất lực lấy tay che lại những chỗ nhạy cảm.
Rồi liếc nhìn Bắc Minh Quân với ánh mắt thật sâu: “Bắc Minh Quân, những gì tôi làm mình tôi gánh chịu, hy vọng anh đừng làm khó người nhà của tôi.”
Người nhà mà cô nhắc đến chính Dương Dương và mẹ cô.
Nhưng lọt vào tai anh, anh lại nghĩ rằng là cô nói đến nhà họ Cố.
Anh cười nhạo rồi bất động nhìn chằm chằm hành động đang từng bước lui về phía sau của cô.
Cuối cùng cô nở nụ cười thê lương.
Rồi sau đó xoay người, chỉ vài bước chân là cô đã nhảy ra khỏi cửa sổ, nhắm mắt và thả người xuống…
*
Bùm ~.
Tiếng vang lớn vang lên từ dưới lầu.
Đám đàn ông đứng bên cạnh lúc này ngây người bất ngờ.
Bọn họ nhìn nhau: “Tổng giám đốc Bắc Minh, vừa rồi tôi không nhìn lộn chứ? Thư ký nhỏ bé của anh…”
“Nhảy, nhảy lầu rồi?”
“Tổng giám đốc Bắc Minh, đâu cần chơi lớn như vậy…”
“…chết người rồi…”
“Mau! Nếu kinh động đến truyền thông là lớn chuyện …”
Nhất thời, mọi người trở nên hoang mang và kích động.
Bọn họ đều là người có tiếng ở thành phố A, làm sao có thể dính đến thị phi được?
Lo sợ sự việc sẽ nghiêm trọng, bọn họ liền vội vàng lượm quần áo dưới chân lên mặc vào.
Mặt Bắc Minh Quân vẫn lạnh lùng không thay đổi.
Bước ra từ phía bậc thềm, phần đùi của chân anh vẫn chưa hồi phục như cũ.
Nhưng nhờ có giá sắt cố định hỗ trợ, anh mới có thể đứng thẳng để đi.
Anh từng bước từng bước đi đến bên của sổ, rồi cúi xuống nhìn…
Trên bãi cỏ dưới bầu trời đêm là khoảng không tĩnh lặng.
Một cơ thể trắng như tuyết, giống như đóa hoa anh đào nở giữa màn đêm, tinh khiết, thanh lạnh, nhưng lại ẩn chứa vẻ mê hồn.
Thân hình cô lồ lộ không trước mặt anh.
Bất chợt tim anh như bị cái gì đó giật lấy vậy, phút chốc cảm giác tê tái lan khắp.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!