Chương 203
Số phận của cô, số phận của mẹ cô, số phận của Cố thị, xét đến cùng, đều phụ thuộc vào quyết định trong chớp nhoáng của Bắc Minh Quân mà thôi!
“Chậc, Cố Tịch Dao, cô chịu thua như vậy khiến tôi chẳng cảm thấy chút thành tựu nào cả!”
Anh nhếch mép, nở một nụ cười hờ hững, ngón tay thon dài búng đầu thuốc lá một cái làm cho tàn thuốc bắn ra, bay giữa không trung, xoay tròn rồi rơi xuống đất….
Cô run rẩy ngước đôi mắt trong suốt nhìn anh: “… Anh muốn tôi phải chịu thua thế nào?”
Đôi mắt sâu thẳm, đen láy như đáy đại dương của anh chợt lóe lên một tia ảm đạm, cô dễ dàng bắt được sự ham muốn, dục vọng trong ánh mắt ấy.
Anh im lặng một lúc rồi mỉm cười một cách bí hiểm, sau đó lùi một bước…
“Mua vui cho tôi!”
Ánh mắt Cố Tịch Dao co rút, toàn thân mất tự chủ, co rúm lại.
Chính trong căn phòng này, anh đã từng đuổi cô ra khỏi cửa.
Giờ đây, cũng chính trong căn phòng này, anh lại muốn cô mui vui cho mình.
Cô đột nhiên cảm thấy căn phòng tổng thống sang trọng này chẳng khác nào một chiếc lồng sơn son thiếp vàng, nhốt chung cô với một con cầm thú.
Nhưng đau đớn thay khi cô không còn đường lui.
Lồng ngực cô như nghẹt thở, cô nhìn chằm chằm vào gương mặt đẹp trai nhưng lạnh lùng của anh, và không nói lời nào.
Trước ánh mắt hau háu, nhìn như soi mói ấy của anh, từng ngón tay thon dài, trắng muốt bắt đầu cởi từng hột, từng hột nút áo…
Sáng sớm, những tia nắng đầu tiên trong ngày chiếu qua khung cửa sổ, rọi vào phòng.
Hai thân thể trần truồng như quấn lấy nhau.
Hai người đều ngủ rất say.
Ngay cả mặt trời cũng phải đỏ mặt.
Đột nhiên…
Tiếng chuông điện thoại chói tai vang lên.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!