Chương 440
“Cho nên, từ lúc đó chú Chi Lâm đã biết lai lịch hai mẹ con chúng ta, ngay ba con là ai cũng biết, đúng hay không?” Cố Tịch Dao tiếp lời Dương Dương. Dương Dương chống chống quai hàm, khiếp đảm gật đầu.
“Tôi nói này Dao Dao, em không thể trách Dương Dương được, dạy trẻ con nói dối là không đúng đâu ” Vân Chi Lâm đứng dậy, ngồi cạnh cửa canh một đêm, anh rất đau lưng nên mặt dày đi lại ghế sô pha nằm xuống, thật là quá dễ chịu.
Cố Tịch Dao nhíu mày, duỗi chân đạp Vân Chi Lâm một cái: “Vân Chi Lâm, gọi một cái tên mà anh cũng không biết sao? Anh nói năng cẩn thận cho tôi, tôi dạy con thế nào là chuyện của tôi, không cần anh quan tâm!”
“Ha ha, gọi em Dao Dao đáng yêu hơn nhiều…” Vân Chi Lâm cười đắc ý, liếc mắt nhìn Cố Tịch Dao, nhíu mày, như tên trộm hỏi: “Chà chà, tối hôm qua em đánh dã chiến sao?” Câu “đánh dã chiến” này của Vân Chi Lâm nói ra vô cùng ám muội.
Gương mặt Cố Tịch Dao nóng lên, trong đầu nhớ tới hình ảnh nóng bỏng tối hôm qua với Bắc Minh Quân ở khách sạn tình nhân, lập tức chột dạ đến mức gần như không dám nhìn thẳng vào mắt Vân Chi Lâm, cô tức giận trách cứ Vân Chi Lâm: “Vân Chi Lâm, sao anh lại phiền phức như thế?”
Không thể phủ nhận, đêm qua sự dịu dàng của Bắc Minh Quân như một mũi thuốc trợ tim, vô hình rót vào đáy lòng cô, từng chút từng chút chữa trị cho linh hồn tổn thương của cô… Nhưng mà rốt cuộc mối quan hệ mập mờ này của cô và Bắc Minh Quân có thể duy trì bao lâu?
Dương Dương không hiểu gì, tay nhỏ gãi trán, tò mò hỏi: “Mẹ, đánh dã chiến là có ý gì?”
Cố Tịch Dao không vui bĩu môi, đang nghĩ làm sao trả lời Dương Dương thì Vân Chi Lâm đã cướp lời nói: “Đánh dã chiến có nghĩa là vận động dã ngoại, cụ thể hơn một chút là…”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!