Chương 487
Giọng nói không lớn không nhỏ đó lọt vào tai Cố Tịch Dao. Ngón tay cô chợt run lên. Đó là Dương Dương mà!
Khi cô nhìn rõ cậu bé quần áo sạch sẽ nằm trong lòng người giúp việc kia, lại thêm cách ăn nói của Dương Dương nữa, cô đã đoán ra ngay Dương Dương đang giả làm Trình Trình.
Nhưng…
Trình Trình đang ở đâu chứ?
Cô nhấc chân toan bước tới nhưng rồi lại ngừng lại…
Thứ nhất là hiện Khởi Hiên đang đứng cạnh cô, cô không dám thể hiện cảm xúc quá rõ. Thứ hai là cô sợ cái tính thiếu kiên nhẫn của Dương Dương, ngộ nhỡ trông thấy cô cậu lại làm lộ mọi chuyện thì sao.
Ngay lúc Khởi Hiên trông thấy Dương Dương thì đôi mắt anh mới thoáng dịu đi: “Đó là Trình Trình, là con của chú hai.”
“Ừm…” Cố Tịch Dao cố hết sức tỏ ra thật bình thản, cô bất giác di chuyển ra phía sau Khởi Hiên, hi vọng Dương Dương đừng trông thấy cô quá nhanh.
Ngay sau đó lại có một bóng dáng nho nhỏ bước xuống xe.
Cố Tịch Dao vốn tưởng đó là Trình Trình, không ngờ người bước xuống là một cô bé đeo balo, mặc chiếc váy dài tới đầu gối.
Bé thắt rất nhiều bím tóc, trông giống các cô bé Châu Phi vậy, nhìn rất đáng yêu.
Cô chỉ trông thấy bóng lưng của cô bé thôi, con bé là ai vậy chứ?
Khoan đã!
Cố Tịch Dao bỗng cảm thấy bóng lưng kia rất quen thuộc.
Trời ạ!
Cô chớp mắt đã hiểu ra…
Vậy đây chính là cách để Trình Trình có thể đưa Dương Dương về nhà họ Bắc Minh mà lại yên ổn không ai phát hiện sao?
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!