Khi Vân Chi Lâm nói lời này, ánh mắt thâm tình mà kiên định.
Còn có một câu, mà anh giấu trong đáy lòng không nói ra với cô.
Đó chính là—
Anh phải khiến Tịch Dao nhìn rõ, ai mới là người đàn ông có thể cho cô vinh quang và hạnh phúc!
“Hở? Ngôi sao tương lai của của giới luật pháp và chính trị?”
Ánh mắt cô kinh ngạc…
…
Quả nhiên, những ngày tiếp theo của Cố Tịch Dao, đúng như Vân Chi Lâm nói, không chỉ bận rộn mà còn rất vất vả!
Cô mới bước vào giới luật sư, còn rất nhiều điều đang chờ cô học hỏi.
Thực tế muốn trong thời gian ngắn thi đậu được chứng chỉ luật sư, đối với một người mới trong luật như cô, cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Thời gian nhoáng một cái đã qua mấy ngày, cái rét mùa đông cũng giảm đi phân nửa.
Cố Tịch Dao ban ngày đi sớm về khuya theo sát bên người Vân Chi Lâm nỗ lực học tập kiến thức luật pháp, khuya về nhà, lại ở cùng với bọn trẻ.
Hình Uy vẫn luôn đúng giờ đưa bọn trẻ đến trường học, sau đó lại đón về nhà cô.
Mấy ngày hôm nay Bắc Minh Quân cũng không xuất hiện…
Anh đang bận cái gì?
Mẹ con ba người đều rất ăn ý không suy đoán.
Cũng không hỏi Hình Uy.
Bởi vì bọn họ tin rằng, chỉ cần không gặp người đàn ông này, sẽ không nhớ đến người đàn ông này, không nhớ đến anh – –
Mẹ con ba người sẽ không khó chịu… Tải ápp Һоlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!