Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cô Vợ Bưu Hãn Thập Niên 80

Mùng một với mùng hai tháng giêng, hai người bạn nhỏ dẫn theo chú họ đi chơi điên khắp nơi, chờ tới mùng ba tháng giêng, trong nhà chiêu đãi thân thích, Từ Hương Quyên phân phó nhiệm vụ cho hai người bạn nhỏ.

Mới sáng sớm cô đã nói với hai đứa nhỏ về trái cây và đồ ăn vặt ở gian ngoài: "Mấy cái đó là Qua Qua với Ngưu Ngưu quản, dùng để chiêu đãi khách đến nhà đó, tụi con có thể ăn một chút, nhưng không thể ăn quá nhiều, nếu ăn quá nhiều tới trưa ăn cơm không vô."

Gian ngoài có một đống thức ăn nhỏ, có quýt này, táo này, kẹo gạo này, còn có cả hạt dưa, đậu phộng và kẹo sữa.

Nghe thấy mẹ nói mấy cái đó thuộc về các bé quản, cảm giác sứ mệnh của hai người bạn nhỏ lập tức ập lên đây.

"Đĩa nhỏ với chén nhỏ đều đã có, chén nhỏ dùng để rót trà nóng, việc châm trà tụi con có thể bảo ba làm, ấm trà thì đến lúc đó ba cũng sẽ đặt ở trên bàn, tụi con không cần lo vụ trà nước, mấy cái khác đều cần tiểu chủ nhân, tụi con đó, quản lý. Còn cái nữa là giúp mẹ bóc đậu phộng, mẹ muốn dùng đậu phộng nấu ăn......

Giờ mẹ có việc bận, bàn thì ba mới vừa bày trong sân xong, hai đứa tụi con ăn sáng xong lại đi hoàn thành nhiệm vụ mẹ giao." Từ Hương Quyên phân phó xong liền đi bận việc.

Sáng nay còn phải lấy chút bánh bao với màn thầu từ chỗ ba mẹ đây, giữa trưa là đãi thân thích nhà A Ninh, tối là thân thích nhà cô, trình độ phiền toái không thua gì lo bữa cơm đoàn viên.

Lần trước ở trong nhà ông nội là không tiện buông thả nấu ăn, chỉ có thể dùng miến hầm ứng phó, hôm nay không thể dùng miến hầm làm món chính, các dạng đồ ăn đều yêu cầu đầy đủ hết, món nguội món nóng rồi canh nóng, rau dưa thịt muối các loại món mặn món chay.

Tóm lại có rất nhiều thịt thà cần rửa cần cắt, trừ lúc ăn trưa ra thì vụ chiêu đãi khách khứa liền giao cho hai đứa nhỏ đi.

"Ngưu Ngưu, chúng ta đi rửa tay ăn sáng trước đi." Qua Qua với Ngưu Ngưu nhìn trái cây và đồ ăn vặt bên ngoài một lát, Qua Qua cho rằng mình làm tổng chỉ huy chắc chắn không thành vấn đề, mà chuyện đầu tiên cần lo khi làm tổng chỉ huy chính là an bài bé với Ngưu Ngưu đi ăn sáng trước đã.

Đối với lời chị nói, Ngưu Ngưu không có cái nào không nghe, chị làm tổng chỉ huy nhóc cũng không hề không phục.

Tống Bình An đang ăn sáng với anh họ, chị dâu không chờ hai đứa nhỏ ăn cơm đã kéo hai đứa ra phân phó công việc.

Xem ra hôm nay hai đứa nhỏ không có cách ra ngoài chơi rồi.

Tống Bình An ăn xong nửa cái bánh khoai tây, uống hết nửa chén cháo, hai đứa bé mới trở về, biểu cảm của hai đứa đều khá là...... Nghiêm túc?



Giống như là thật muốn đi hoàn thành chuyện lớn gì mà chị dâu phân phó ấy.

Qua Qua ngồi trên vị trí của mình, dùng đũa gắp một miếng bánh khoai tây mẹ đã cắt sẵn, "Ba, mẹ ăn sáng chưa ạ?"

Bánh khoai tây được chia làm 2 loại, một loại là cả một tấm to cho người lớn ăn, một loại khác là để tiện cho con nít ăn nên cắt thành miếng nhỏ.

Chu Trình Ninh: "Mẹ tụi con đã ăn xong lúc hai đứa rời giường rồi, ăn một tấm bánh khoai tây với một chén cháo."

Vợ làm bánh khoai tây rất lớn, nhưng rất mỏng, chồng lên căn bản là không được bao nhiêu, có điều hên là hôm nay đãi khách, trong bếp không thiếu đồ ăn.

Ngưu Ngưu ăn 3 miếng bánh khoai tây cắt sẵn, lại gắp chút củ cải khô dùng chung với cháo, trong lúc ăn không nói chuyện, chỉ chờ ăn no rồi làm việc.

Hai đứa nhỏ ăn xong liền rời bàn, các bé có chuyện làm, chén để lại cho ba và chú họ rửa sạch vậy.

Đúng là tính toán trực tiếp đi rồi, nhưng Ngưu Ngưu còn nhớ rõ mà nói với chú họ: "Chú họ, con với chị đi làm việc đây, mẹ giao việc cho con với chị, ba cũng biết."

Chu Trình Ninh đương nhiên biết, đây còn là kết quả thương lượng của hai vợ chồng bọn họ tối qua đó, "Ừ, hai đứa đi làm việc đi."

Có ba chứng minh rồi, Ngưu Ngưu mới chạy nhanh đuổi theo chị gái đã ra khỏi bếp.

Trông chừng kỹ em trai rửa tay, thậm chí tự ra tay chà xoa tay giúp em, Qua Qua phân phối nhiệm vụ cho Ngưu Ngưu, "Ngưu Ngưu, tay em rất sạch rồi, em tới bẻ kẹo gạo."

"Chị ơi, bẻ mấy miếng?" Ngưu Ngưu nóng lòng muốn thử.

Qua Qua: "Bẻ một đĩa, bẻ đầy đĩa."

"Dạ." Ngưu Ngưu ngồi trên cái đòn nhỏ bắt đầu bẻ kẹo gạo.

Qua Qua trông coi chốc lát, sau đó đi làm việc của bé, bé đi lấy hạt dưa với đậu phộng cho vào đĩa rồi bày trên bàn bên ngoài. Quýt, táo, còn có cả kẹo, số lượng kia so sánh với kẹo gạo và hạt dưa đậu phộng, không tính là nhiều, mấy món này bé với Ngưu Ngưu thương lượng bày bàn.

"Qua Qua, Ngưu Ngưu, có gì chú cần hỗ trợ không?" Bình An nhàn rỗi không có việc gì làm, muốn làm việc cho anh họ, anh họ nói hôm nay không cần cậu hỗ trợ, cậu chờ ăn cơm là được.

Mà ngay cả hai đứa cháu nhỏ cũng đang làm việc, cậu nào có thể như người rảnh rỗi mà ngồi không chứ, dứt khoát hỏi hai đứa nhỏ luôn xem có cần hỗ trợ không.

Qua Qua cho chú họ một viên kẹo, "Chú họ, chú ngồi bên ngoài ăn kẹo là được rồi."

Ngưu Ngưu còn đang cẩn thận mà bẻ kẹo gạo, đồng ý với lời chị: "Chú họ ngồi bên ngoài ăn kẹo, chờ lát nữa ông cố còn có ông dượng và bà cô sắp tới rồi."

Mấy đứa nhỏ đều không cần mình hỗ trợ, Bình An chỉ có thể ngồi ở bên ngoài.

Ngưu Ngưu bẻ xong một đĩa kẹo thì bưng ra ngoài, vừa rồi chị lại bố trí nhiệm vụ cho nhóc, muốn nhóc đếm ra 10 viên kẹo, vậy nên nhóc không có thời gian nói chuyện với chú họ.



Tống Bình An còn ngồi đó ăn kẹo mọc cỏ.

"Chị, 10 viên." Ngưu Ngưu đếm hai ba lần, xác định không có sai lầm mới lấy đĩa tới cho chị xem.

"Lại cho thêm 2 quả quýt là nhiều rồi." Qua Qua đặt hai quả quýt ở trên đĩa, "Ngưu Ngưu, em mang cái này ra ngoài đi."

Vào lúc Ngưu Ngưu bẻ kẹo gạo ấy, Qua Qua đã phân biệt mà cho hạt dưa và đậu phộng vào đĩa và đặt ngoài bàn rồi, đang hoàn thành nhiệm vụ bóc đậu phộng mẹ giao cho đây.

Qua Qua: "Ngưu Ngưu, chờ lát nữa ông cố bọn họ tới, em đi ra ngoài canh, chị ở đây tiếp tục bóc đậu phộng, quýt mà hết em liền tiếp tục bù vào, mấy cái khác không cần bù, sắp ăn trưa rồi, mấy cái khác ăn no rồi liền ăn không vô."

Không riêng gì các bé con, người lớn cũng không thể ăn nhiều, ăn nhiều rồi trưa liền ăn không vô cơm nữa.

Hơn nữa thời gian buổi sáng không dài, Qua Qua liền nghĩ buổi sáng không ăn mấy cái đó, chờ tới chiều anh chị họ tới thì bé với Ngưu Ngưu lại ăn, cũng phải tồn một chút cho mình trước đã, hiện tại chủ yếu vẫn là phải giữ bụng để tới trưa ăn bữa tiệc lớn.

Ngưu Ngưu tuân lệnh: "Dạ! Chị, em biết rồi."

Mỗi một dạng đều có đặt ở trên bàn, Ngưu Ngưu bắt đầu giúp chị bóc đậu phộng, mà trước khi bóc vẫn là phải rửa tay lần nữa đã, vì cũng phải chà đi lớp vỏ lụa của đậu phộng.

Ngưu Ngưu cũng gia nhập quân bóc đậu phộng, Qua Qua bèn dứt khoát giao nhiệm vụ chà đi vỏ lụa đậu phộng cho Ngưu Ngưu, còn bé thì bóc vỏ cứng của đậu, như vậy hiệu suất sẽ tăng cao.

Tống Bình An ngồi chờ trong chốc lát, không chờ được bé ong mật cần mẫn Ngưu Ngưu ra, bèn dứt khoát vào xem hai đứa cháu đang làm cái gì, thì ra hai đứa đang bóc đậu phộng.

Một đứa phụ trách bóc vỏ đậu, một đứa phụ trách chà đi vỏ lụa.

Xem ra hai đứa nhỏ có thể chơi rất vui, làm việc cũng là có thể làm rất tốt.

Bóc đậu phộng là việc khá là vụn vặt lại nhiều, Tống Bình An gia nhập vào, trợ giúp các bạn nhỏ một tay.

Đậu phộng thật sự là nhiều quá, có chú họ hỗ trợ, hai người bạn nhỏ không có bảo chú đi nghỉ ngơi nữa, chỉ là bởi vì chú họ làm nhanh quá, việc bóc vỏ cứng của đậu liền giao cho chú, Qua Qua với Ngưu Ngưu phụ trách chà vỏ lụa đậu phộng, lặt hạt đậu biến thành màu đen hoặc khô quắt và vỏ lụa đậu phộng cho vào sọt đựng rác.

Từ Hương Quyên cầm về một chậu bánh bao màn thầu từ chỗ ba mẹ, không chỉ để trưa chiêu đãi khách khứa, còn có cho bữa tối nữa, một chậu là cần thiết.

Trưa còn đỡ chút, vì thân thích bên A Ninh không nhiều lắm, thêm cả ông Quý và Bình An vốn dĩ đã ở chỗ này nữa cũng mới có 5 người, còn thân thích bên cô, chỉ tính con nít thôi đã không chỉ có năm đứa.

Tới tối còn phải chia bàn con nít nữa.

Ôm một chậu bánh bao với màn thầu vào, Từ Hương Quyên nhìn thấy cái bàn trong sân đã dọn sẵn các món ăn vặt chiêu đãi khách như hạt dưa đậu phộng linh tinh, Qua Qua với Ngưu Ngưu và chú họ đang ngồi ở gian ngoài bóc đậu phộng, ngay ngắn trật tự.

Chu Trình Ninh thấy vợ ôm một chậu bánh bao màn thầu vào, anh nhận lấy chậu đặt lên bàn: "Quyên, em đã về rồi à, mau ngồi xuống nghỉ ngơi chút đi."



Anh mới vừa rửa chén xong, giờ đang gọt vỏ khoai tây.

Từ Hương Quyên: "Ăn hết bánh khoai tây rồi hả?"

Chu Trình Ninh: "Đều ăn hết rồi."

Từ Hương Quyên một cái bánh bao nhân cải mai khô, có tổng cộng 2 loại bánh bao, một loại là bánh bao thịt, một loại là cải mai khô, trên bánh bao cải mai khô có đánh dấu, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra.

Trong bánh bao cải mai khô có thịt viên, còn bánh bao thịt là thuần thịt.

Bánh bao vẫn đang nóng hổi, lúc cô qua đó, ba mẹ mới vừa hấp bánh bao màn thầu xong, bọn nhỏ đều mới vừa rời giường đánh răng rửa mặt.

"Còn khá ngon." Từ Hương Quyên lại cắn một miếng.

Chu Trình Ninh: "Quyên, em cho anh ăn một miếng với."

Từ Hương Quyên: "Anh ăn bánh khoai tây còn chưa no sao?"

Nếu cô đoán không sai, bánh khoai tây hẳn là hầu hết đều bị ba nó ăn hết.

"Chưa nhét đầy, còn có thể nhét nữa."

Từ Hương Quyên: "Mẹ làm bánh bao không phải quá lớn, tự anh lấy một cái ăn là được rồi, còn có bánh bao thuần thịt đó."

Bán bao thuần thịt, Chu Trình Ninh nghe đã muốn ăn, nhưng vẫn là nhịn xuống, "Quyên, ăn một cái luôn quá nhiều, em cứ cho anh ăn một miếng của cái bánh bao em ăn là được."

"Nhiều chỗ nào, anh cắn hai miếng là giải quyết cái bánh rồi...... Dư lại cho anh vậy, em đi xem Qua Qua với Ngưu Ngưu bóc bao nhiêu đậu phộng rồi, đậu phộng chỉ đều làm rau trộn với gà Cung Bảo, không cần quá nhiều." Từ Hương Quyên đưa cái bánh bao đã cắn hai miếng cho Chu Trình Ninh, đi ra gian ngoài xem hai đứa nhỏ bóc đậu thế nào rồi.
Nhấn Mở Bình Luận