Chương 1647
“Ngày mai thì có thể ra ngoài rồi.” Cậu ba Nguyễn rất thản nhiên nói một câu.
Tô Khiết: “…”
Đường Lăng ngày mai có thể ra ngoài? Tại sao?
Dựa vào đâu?
Nguyễn Hạo Thần dựa vào đâu mà nói như vậy?
“Đường Lăng ngày mai có thể ra ngoài rồi? Cục cảnh sát là anh mở ra sao? Anh nói Đường Lăng lúc nào ra ngoài được thì có thể lúc đó ra ngoài sao?” Tô Khiết lúc này thật sự rất kinh ngạc, trước mắt cô thật sự không nghĩ ra cách gì hay để Đường Lăng ra ngoài được cả.
Tô Khiết sau khi trải qua sự bàng hoàng, lại mau chóng đưa ra nghi vấn: “Tuy em tìm ra nghi điểm trong chuyện này, nhưng dù sao trong cơ thể của Cung Vân tra được tinh dịch của Đường Lăng, đây là kết quả pháp y giám định tại chỗ đã đưa ra, trong tình thế này, Đường Lăng sao có thể được thả ra chứ?
Ban đầu, Đường Lăng nói cô nghĩ cách cho anh ta ra khỏi cục cảnh sát, Đường Lăng nói muốn đích thân điều tra chuyện này, nhưng Tô Khiết cảm thấy chuyện này căn bản không thể làm được.
Chuyện này Đường Vân Thành cũng không thể ra mặt, người của nhà họ Đường cũng không dám ra mặt.
Nhà họ Đường nếu như ra mặt bảo lãnh Đường Lăng ra ngoài, chắc chắn sẽ khiến nhà họ Cố bắt thóp, nếu như bây giờ nhà họ Đường bảo lãnh Đường Lăng ra ngoài, sau này cho dù tìm được chứng cứ có thể chứng minh sự trong sạch của Đường Lăng, cũng rất khó khiến người ta tin phục.
Viên Quân Doanh cũng từng đến cục cảnh sát, vì Đường Lăng mà điều đình, nhưng người bên phía nhà họ Cố kiên quyết không tha, ngay cả Viên Quân Doanh cũng hết cách.
Vậy thì Nguyễn Hạo Thần dựa vào đâu mà nói như vậy? Anh dựa vào đâu mà chắc chắn ngày mai Đường Lăng nhất định sẽ ra ngoài được?
Nhưng, Nguyễn Hạo Thần không có giải thích nhiều, lúc này cũng chính là Tô Khiết, nếu đổi thành người khác, anh tuyệt đối sẽ không tiết lộ một tí nào.
“Lão đại, anh như này là không biết đạo nghĩa rồi, khơi dậy sự tò mò của chúng em, sau đó để mặc chúng em không quản?” Cố Ngũ thấy cậu ba Nguyễn không giải thích, rõ ràng cũng có hơi tò mò.
Không, không phải, mà là rất rất tò mò!
Anh ta trước nay đều biết sự lợi hại của lão đại, nhưng chuyện này rất khó, rất khó.
“Đi, trở về.” Cậu ba Nguyễn không thèm nhìn Cố Ngũ, mà kéo Tô Khiết, đi ra bên ngoài.
“Này, này, tình huống gì thế? Cứ đi như vậy sao?” Cố Ngũ nhìn thấy lão đại định rời khỏi, khóe miệng hơi co rút: “Lão đại, em xa như vậy chạy tới, anh lại đối xử với em như thế?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!