Chương 3104
Đường Lăng rõ ràng cũng không ngờ Lâm Bội lại đạp anh, nhất thời cũng sững ra.
Đại vương tử hít ngược một hơi khí lạnh, sau đó bèn định đi lên, muốn cản ở trước mặt Lâm Bối, đại vương tử cũng sợ Đường Lăng thật sự tức giận trực tiếp đánh chết Lâm Bối!
“Tiểu vương tử, người điên rồi sao.” Đô đại nhân sau khi hoàn hồn thì lập tức sửng sốt thốt lên: “Người sao có thể đối với cậu Đường như vậy, cậu Đường là khách quý của chúng ta, ngay cả người của Quỷ Vực Chi Thành đều cung kính với cậu Đường, quốc vương của chúng ta cũng rất tôn trọng người anh hùng như cậu Đường, người sao dám đối với cậu Đường như vậy, người có từng nghĩ hậu quả khi làm như vậy không, người thật sự không biết nặng nhẹ.”
Đô đại nhân không hề khách sáo mà chỉ trích Lâm Bối, tuy miệng gọi tiểu vương tử, nhưng đối với Lâm Bối lại không có chút tôn trọng nào.
Lâm Bối sa sầm mặt mày, khóe môi mím chặt, nhất thời không có nói chuyện, chỉ là khi nhìn sang Đường Lăng, trong mắt nhiều thêm vài phần lửa giận.
Đều là Đường Lăng hại!!
“Cậu Đường, cậu đừng tức giận, tiểu vương tử không hiểu chuyện, đắc tội với cậu, chuyện này tôi sẽ nói với quốc vương của chúng tôi, đến lúc đó quốc vương của chúng tôi nhất định sẽ xử lý nghiêm chuyện này.” Đô đại nhân sợ Đường Lăng sẽ tức giận, vội vàng nhận lỗi với Đường Lăng.
Đường Lăng của bây giờ không còn là nhân vật nhỏ không đáng để ý nữa, Đường Lăng của bây giờ là anh hùng giết Karoo, khiến người của Quỷ Vực Chi Thành kính sợ, là người tuyệt đối không thể đắc tội.
Ánh mắt của Đường Lăng nhìn sang Đô đại nhân, ánh mắt rất lạnh, lạnh đến mức khiến Đô đại nhân không kìm được mà run rẩy.
“Cậu Đường cậu đừng tức giận, tiểu vương tử đối với cậu như vậy…” Đô đại nhân chạm vào ánh mắt của Đường Lăng, nhất thời cảm thấy cả người run rẩy, không kìm được mà muốn lùi lại, ông ta đã kìm chế, mới không lùi lại.
“Tôi vui lòng, cần ông quản sao.” Đường Lăng cuối cùng cũng lên tiếng, giọng điệu đó rất tùy hứng, vào lúc mấu chốt nhất, giọng điệu đó dường như còn mang theo vài phần kiêu ngạo, còn có một chút vui vẻ.
Đô đại nhân ngây ra, ngây ngốc nhìn Đường Lăng, nhất thời hoàn toàn chưa hoàn hồn, hoàn toàn không hiểu Đường Lăng đây là có ý gì.
Đường Lăng đứng dậy, khi nhìn sang Lâm Bối, trong đôi mắt hiện rõ ý cười, không có sự lạnh lùng khi nhìn sang Đô đại nhân của vừa rồi, chỉ có sự dịu dàng như nước xuân: “Ừm, chúng ta đi.”
Rất rõ ràng, anh đây là đáp lại lời vừa rồi của Lâm Bối.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!