“Công việc cần tại sao tôi không biết?” Tô Khiết cười lạnh, lý do này của Đường Bách Khiêm quá hời hợt rồi.
Đường Bách Khiêm lại im lặng, mặc dù anh ta có giỏi ăn nói thì cũng không cách nào trả lời câu này của Tô Khiết.
“Chứng nhận kết hôn đó ngay cả tôi cũng không biết, cũng chính là nói ngoại trừ anh không một ai biết, vậy Trác Hiểu Lam làm sao biết? Nếu không phải anh có ý lộ ra, cô ta làm sao biết?” Đã muốn nói, vậy Tô Khiết không ngại nói rõ một lần, tránh cho Đường Bách Khiêm lại hàm hồ giả bộ vô tội.
“Khiết Khiết, em nên tin tôi.” Giọng Đường Bách Khiêm truyền tới, vẫn không nhanh không chậm như vậy, vẫn vô tội như vậy, đương nhiên vẫn là phong cách mập mở bình thường của anh ta.
*Xin lỗi, tôi không tin anh.” Câu này của Tô Khiết nói càng trực tiếp, càng dứt khoát!!
Câu xin lỗi hoàn toàn chính là từ đệm, trọng điểm là ý của câu sau.
“Anh thiết kế Nguyễn Hạo Thần, cố ý khiến anh ấy không tìm thấy tôi, anh thiết kế Đường Lăng, khiến anh ấy không tìm thấy tôi, không để tôi về nhà họ Đường, anh thậm chí thiết kế không để hai bảo bối quay về, tất cả những chuyện này đều đã khiến tôi không thẻ tin anh nữa.” Tô Khiết không muốn lại nghe thấy lời giảo biện của Đường Bách Khiêm, cho nên cô trực tiếp nói rõ: “Cho nên, chuyện lần này, tôi càng không thể tin anh.”
Thực ra nếu Đường Bách Khiêm lúc này giảo biện Tô Khiết còn có thể tiếp nhận, nhưng anh ta lại dùng giọng điệu mơ hồ giả bộ vô tội, thật sự khiến cô cảm thấy có chút…chán ghét!!
Đầu kia điện thoại im lặng thật lâu, có lẽ là Đường Bách Khiêm trước nay luôn biết ăn nói lúc này cũng không biết nên nói gì.
“Vậy Khiết Khiết lần này gọi điện thoại cho anh là muốn làm gì?” Lúc Đường Bách Khiêm lại lên tiếng, cuối cùng không còn là giọng điệu không nhanh không chậm hàm hồ nữa.
“Lần này tôi gọi cho anh chính là muốn nói cho anh biết, quan hệ của chúng ta kết thúc tại đây, chuyện lần này tôi không hi vọng lại xảy ra, nếu còn có lần sau, tôi sẽ không khách sáo.” Tô Khiết không muốn lại có chuyện thế này xảy ra nữa, cho nên lời cô nói có chút hung hăng.
“Tốt, tốt! Rất tốt! Đường Bách Khiêm bên đầu kia bỗng cười, anh ta nói liền ba chữ tốt.
Sau khi cười xong, anh ta lại chậm rãi bổ sung một câu: “Khiết Khiết thật sự trưởng thành rồi.”
Câu này nghe có chút ý tứ sâu xa.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!