Nếu như chị Phiến không đến thật, lần này cặu Hạng có thế sẽ mất hết mặt mũi rồi.
Cậu Hạng cũng thật là, đã không thấy chị Phiến, còn nhất quyết muốn làm lề đính hôn nữa… Bây giờ sợ là sáp thành trò cười rồi.
“Cậu Hạng đâu?”
Cô Minh Thành tóm lấy một tên đàn em hỏi.
“Cậu Hạng vần luôn ờ trong phòng nghỉ, chưa từng đi ra.” Đản em trá lởi.
Phòng nghỉ?
Cỏ Minh Thành liền quay đầu chạy như điên về phía phòng nghi.
Phòng nghỉ rất rộng lớn, phong cách trang trí theo kiều thuần Âu, trong tấm gương dài phản chiếu một bóng dáng cao lớn tháng tâp.
“Cậu Hạng.”
Hai nữ giúp việc giúp Hạng Chí Viễn mặc tây trang.
Hạng Chi Viễn lười biếng giang hai tay, mặc người hầu hạ, mặt không cảm xúc, đói mât sâu thắm đến mức khiến người ta không nhìn ra được anh suy nghĩ gì.
Nữ giúp việc phục vụ anh mặc đồ âu màu bạc vào, bộ đồ phác họa ra đường cong cơ thế cao ngất cúa anh, dáng người gợi cảm, hai chán thon dài.
Năm ngón tay xỏ qua tay áo xong, Hạng Chí Viễn đeo thêm một chiếc nhẫn cưới ở ngón áp út.
Nhần cưới tỏa ra ánh sáng chói mắt.
“Cậu Hạng, đế tôi thát cà vạt cho anh/’
Một nữ giúp việc cầm chiếc cả vạt nhạt màu đứng ởtrưởc mặt Hạng Chí Viển, kiềng chân lên hết cỡ mà vẩn không với tới, cà vạt vân không choàng qua được trên cố anh.
Hạng Chí Viễn lại không hề có ý định cúi đầu xuống.
Nữ giúp việc đành phải tiếp tục kiềng chân, không cấn thận ném cà vạt sượt qua mặt anh.
“Bịch…”
Ánh mắt Hạng Chí Viễn trở nên sắc bén, một chân đạp tởi thát mạnh, trong mắt lộ ra u ám, không vui, sắc mặt vô cùng khó coi.
“Cậu Hạng, thật xin lỗi, tỏi không cố ý.”
Nữ giúp việc sợ tới mức quỳ trên mặt đất liên tục xin lôi.
Trước giờ chưa từng thấy có ai đính hôn mà lại đâng dâng sát khi như vậy, rõ ràng lả tâm trạng cúa Hạng Chi Viễn không tốt…
“Cút!”
Hạng Chí Viễn lạnh lùng liếc mât cô ta một cái, sắc mặt cực kỳ khó coi.
Nữ giúp việc cầm cà vạt bèn vội vàng chạy biến, sợ đi chậm
một chút thì sẽ bị đá chết.
Hạng Chi Viễn đứng trước gương dài đeo cà vạt, trẽn người mặc ảu phục màu xám bạc, mải tóc ngán được cẳt tia gọn gàng sạch sẽ, càng khiên cho anh thêm phân điến trai.
Chính tề như thế.
Hạng chí Viền cúi xuống nhìn vồ phía nhần cưới trên ngón áp út của mình, nhìn thật lâu, cũng không dời tâm mắt đi.
Hoa hồng tím trên cửa số dưới ánh mặt trời tỏa sáng lấp lánh.
Hạng chi Viền lạnh mặt củi người, cầm một chiếc đồng hồ từ trên bàn trà lên, ánh mắt dừng ở trên thời gian.
Sáp đến thời gian tiến hành buối lê.
Trong tủ kinh trong suốt treo sáu bộ váy cưỡi, Hạng chí Viền chậm râi đi tới trước tủ quần áo, chăm chú nhìn từng chiếc váy cưới sang trọng được may thủ công.
Anh chưa từng được nhìn thấy Giang Ninh Phiến mặc qua.
Nếu như cô mặc vào, nhất định sẽ là cô dảu xinh đẹp nhất trên đời.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!