Vài nữ phục vụ mặc váy đồng phục bê rượu ngon đắt đỏ lên.
Hạng Chí Viễn lạnh lùng liếc mât một cái, đế tránh bị bọn họ chân đường, hất tay một cái…
“Rầm râm râm.”
Các khay ào ào bị ném đi, đống rượu hơn trăm vạn bị phá hủy chí trong một giây.
Hạng Chí Viển không màng tất cả mả chạy ra bên ngoài…
Lần trước anh chạy như vậy là bới vì anh suýt nữa đã giết Giang Ninh Phiến, anh sợ hãi.
Lần này, anh cũng là sợ hãi.
Sợ hãi tất cả chỉ là ảo giác của anh.
Hạng Chi Viễn không thèm dùng cả thang máy, cứ thế mà lao thắng xuống cầu thang hình xoân ốc, ba bậc thành một bước mà chạy…
Cửa lớn xoay tròn của khách sạn Đế Quốc chậm rãi xoay tròn, những người tiếp khách và các đàn em đứng ớ hai bẽn, nhìn thấy Hạng Chí Viền đều đồng loạt cúi người: “Cậu Hạng ”
Hạng Chí Viên dừng bước, ngước mát nhìn qua, ánh mát có sự trống rỗng tuyệt vọng.
Phía bèn kia cánh cửa, trống không chẳng cỏ gì.
Đúng là ảo giác…
Chí là áo giác của anh.
Hạng Chí Viển siết chặt nắm đấm.
Đột nhiên, một bóng dáng nhỏ nhán lả lướt xuất hiện ờ phía bẽn kia cứa xoay, cá người mặc quần áo ở nhà màu trâng, mái tóc dải đen nhảnh buộc lẽn cao đầy gọn gàng thoải mái.
Cánh cửa xoay như một làn gió thối qua trước mặt cô, làm cho bóng dáng của cô trờ nên mờ ảo giống như có thế biến mất mất bất cứ lúc nào.
Ngay sau đó.
Cô đi vào trong cửa xoay, đế kệ cánh cửa giống như cơn gió này đưa cô vào trong cứa khách sạn Đế Quốc.
Sau đó, Hạng Chí Viền nhìn thấy rõ dáng vẻ của cô.
Sau đó, Hạng Chí Viễn nhìn thấy rõ dáng vé cúa cô.
Quần áo màu trâng khiến cho khuôn mặt nhỏ của cò càng thêm tráng nõn, cô lẳng lặng mà dứng ở đó, mặt trứng ngồng, mày liêu như trăng rám, đôi mát thì đỏ bừng, giống như sung huyết, đó đến không thế tướng tượng được, cứ như vậy ngơ ngác nhìn anh.
Dưới sống mũi cao thẳng của cô, đôi môi hơi hé ra, giống như muốn nói gì đó, nhưng bời vì cách quá xa, Hạng Chí Viễn không nghe thấy được gì.
Là Giang Ninh Phiến.
Cô yên lặng đứng đó, giống như một bức họa dùng hạt cát vẽ nên, gió thối qua, là sẽ tan.
“Tiêm Tiêm!”
Hạng Chí Viến bước nhanh về phía cô, một tay ôm chặt cô vào trong lòng, đôi tay dùng hết tất cả sức lực, như hận không thế nhập cô vảo trong cơ thế.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!