Hạng Chi Viền củi đầu, vùi đầu vảo giữa cố cỏ thỏa thích ngủi mùi hương trên người cô, tận hưởng hơi thờ chỉ thuộc v’ê cô.
Giống như một con nghiện hết thuốc chữa cuối cùng cũng có được ma túy, được cứu rỏi.
“Cuối cùng em cũng đà trở lại”
Thật sự trờ về rồi.
Hạng Chi Viễn tinh táo lại, quên hết tất cá mà ỏm lấy cô, bổng dưng bế cả người cỏ bay lẽn không trung, trẻ con mà quay tròn ngay tại chồ…
“Chuyện gì thế này?” “Cậu Hạng làm sao vậy?”
Một đống lớn nghi ngờ theo mọi người ào ào xông ra sảnh lớn bữa tiệc, trên lan can, trẽn cầu thang và cửa thang máy chửa đầy khách khứa, tất cả đều ngạc nhiên mà về phía hai người ngoài cửa lớn.
Chỉ thấy Hạng Chí Viền nổi tiếng với thủ đoạn tàn nhẩn, làm việc kiêu căng, máu lạnh vô tình lúc này lại chầng khác nào một đứa trẻ mà ôm một cô gái trẻ tuối xoay tròn tại chổ…
Giang Ninh Phiến bị anh xoay trôn mả choáng váng đầu óc, hai tay không khỏi đỡ lấy bờ vai của anh.
Hạng Chí Viễn buông cô ra, một tay nâng mặt cô lên rồi cúi đầu hõn xuống, không màng tất cá mà hôn.
Mũi tên đẩ bẩn ra không thể thu hồi lại.
Hốc mắt Giang Ninh Phiến đỏ bừng, bị bát đón nhận nụ hôn mạnh mẽ rất có tính chiếm hữu cúa anh.
Hai chiếc nhân trên tay trái của Hạng Chí Viền đâm đau mặt cô, môi mỏng của anh mạnh mẽ mà chà đạp môi cô, cánh môi cô bị mở ra, lưỡi nóng của Hạng Chí Viễn tiến quân thần tốc, công thành chiếm đất trong miệng cỏ…
Giang Ninh Phiến hoi ngửa đầu lẻn, Hạng Chí Viển càng dề dàng mà ngậm lấy môi cô điên cuồng hôn loạn.
Anh đã sớm nghiện.
“Tiêm Tiêm.” Hạng Chí Viền vừa hôn cô vừa thấp giọng nỉ non, giọng nói gợi cảm trầm thấp, đôi mắt khóa chặt mặt cô.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!