Chương 532
“Ok, bạn bè, tôi đã nhận báo cáo kiểm tra rồi, đi thôi.”
Giang Ninh Phiến ôm tập tài liệu trong lòng, đứng lên nói.
“Đưa túi cho tôi.” An Vũ Dương chu đáo cầm túi xách của cô, cần thận đi bên ngoài cô, không để cô va chạm.
“Muốn coi hình em bé không? Mới chụp đó.”
Giang Ninh Phiến lấy ra một bức hình từ trong tập tài liệu, đưa cho An Vũ Dương.
Trong hình là hình quạt, em bé đã thành hình, cuộn lại thành một cục, An Vũ Dương nhìn một cục trong bức ảnh và cười, giọng ôn hoà dễ nghe: “Em bé đang cười.”
“…” Giang Ninh Phiến ngạc nhiên: “Anh có thể nhìn thấy em bé cười?”
Ngũ quan của cục tròn tròn đó còn chưa rõ, anh ta lại nhìn ra là đang cười.
“Ừm, cười lên giống cô y đúc.”
“Sao anh nhìn ra được?”
“Đoán.”
“…”
Giang Ninh Phiến cạn lời, giơ tay lấy lại bức hình, vừa đi vừa trò chuyện với An Vũ Dương.
Đột nhiên, một tràng chuông trong trẻo vang lên.
Âm thanh sạch sẽ trong trẻo vang lên trong dòng người xô bồ trong sảnh bệnh viện.
Kế đó, Giang Ninh Phiến cảm giác mình bị người khác nhằm vào rồi, sau lưng là bóng tối vây quanh khiến người khác ngạt thở.
Tim cô thắt lại.
Giang Ninh Phiến cứng nhắc quay đầu lại, không cần tìm, cô đã thấy một người đàn ông nổi bật trong dòng người, như hạc đứng trong đàn gà.
Anh ở nơi đâu cũng bắt mắt nhất.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!