Chương 601
Biết tình trạng vết thương của mình không nghiêm trọng, Giang Ninh Phiến thở phào nhẹ nhõm.
“Cô ở đây lo mà nghỉ ngơi cho tốt, không được đi đâu cả, ít nhất là một tháng.” An Vũ Dương nói.
“Tôi không sao đâu, không cần phải tới một tháng lâu như vậy.”
“Bây giờ cô rất thích cãi mệnh lệnh của cấp trên sao?” Ánh mắt An Vũ Thương trở nên lạnh lẽo.
“…”
Giang Ninh Phiến đành phải ngậm miệng.
Hai năm nay An Vũ Dương đã lo lắng cho gia đình cô rất nhiều.
“Tôi bảo cô không được hành động một mình, thế tại sao cô vẫn bị thương?” An Vũ Dương hỏi.
Ánh mắt của Giang Ninh Phiến cứng lại, ngay sau đó nhạt nhẽo nói: “Chỉ là do lúc tôi chạy thoát khỏi nơi đó, bị đạn lạc bắn trúng mà thôi.”
“Xem ra cô không định nói cho tôi biết, vết thương này là vì cứu Hạng Chí Viễn mà ra.”
Ánh mắt của An Vũ Dương vô cùng lạnh lùng, anh ta không hài lòng về sự giấu diếm của cô.
Giang Ninh Phiến ngồi trên giường, nghe thấy vậy thì ngạc nhiên nhìn anh ta hỏi: “Sao anh lại biết?”
“Hạng Chí Viễn cho Cô Minh Thành đến báo án.”
An Vũ Dương nói.
“Báo, báo án sao?” Giang Ninh Phiến mở to mắt, cứng họng nói không nên lời.
Hạng Chí Viễn báo án sao? Bộ đang đùa sao, kiểu người như anh mà cũng biết cái gọi là báo án ư?
“Đúng vậy, nói là muốn cảnh sát điều tra ra xem người ra tay với anh ta là ai, nói cái gì mà muốn tìm đến sự bảo vệ của cảnh sát.” An Vũ Dương vừa nghĩ đến vẻ mặt diễu võ dương oai lúc Cô Minh Thành đến báo án thì lại đau đầu.
“…”
Tìm kiếm sự bảo vệ của cảnh sát, Hạng Chí Viễn còn cần cảnh sát bảo vệ sao?
“Hình như Cô Minh Thành không biết cô bị thương. Tôi phân tích dựa theo những gì mà anh ta nói, tôi cho rằng chắc hẳn cô bị thương là vì Hạng Chí Viễn.” An Vũ Dương nói.
Ngoại trừ Hạng Chí Viễn ra, thì không có ai có thể khiến cho cô bằng lòng bị thương cả, lại còn phải cố gắng giấu diếm.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!