Chương 643
“Tôi cũng không giống cô, tuổi còn trẻ đã sinh một đống! Sinh xong thì bản thân mình đã già!”
“…”
Cô sinh một đống từ khi nào, là sinh một đứa đấy chứ, hơn nữa cô đâu có già.
Giang Ninh Phiến mặc kệ anh, trầm mặc nghĩ, bỗng nhiên nhớ ra trong đoạn video giám sát, Hạng Chí Viễn ngẩng đầu nhìn về phía bên kia đường rồi mới ôm Chuông Nhỏ vào trong xe mang đi.
Lúc ấy cô chỉ cho rằng Hạng Chí Viễn đã phát hiện ra thân phận của Tiểu Chuông Nhỏ, nên xem nhẹ điểm đáng ngờ này.
Bên ngoài hộp đêm Thánh Đình có nhiều nhân viên trực như vậy.
Cô hiểu ra trong nháy mắt: “Có phải kẻ chủ mưu đứng sau vụ nổ súng vẫn đang tìm cơ hội xuống tay với anh hay không?”
Cho nên, Hạng Chí Viễn mới mang Chuông Nhỏ đi, bởi vì anh sợ cô bé bị theo dõi, cũng không phải phát hiện cô bé là con gái của anh …
“Đúng vậy, cô cảnh sát Giang, hiệu suất làm việc của cảnh sát các cô kiểu gì vậy, đến bây giờ vẫn còn chưa tìm ra được người giật dây ở phía sau sao?” Hạng Chí Viễn nhìn về phía cô, khinh thường mà cười lạnh một tiếng: “Chẳng phải cảnh sát bảo vệ chính nghĩa sao, bảo vệ người bị hại sao, bây giờ các cô có tác dụng mẹ gì chứ?”
Giang Ninh Phiến bị nói đến nỗi có chút chật vật: “Gần đây vụ án đấu súng tạm thời bị gác lại.”
Bây giờ toàn bộ cục cảnh sát đều đang bận rộn với hàng loạt vụ án hình sự, chỉ có cô là còn lén điều tra vụ án đấu súng, nhưng vẫn không có manh mối gì.
“Xem ra mạng của tôi ở chỗ cảnh sát các cô thật đúng là không đáng nhắc tới.” Hạng Chí Viễn tiếp tục cười lạnh: “Đã sớm biết các cô không làm nên trò trống gì rồi mà.”
“Đây là do anh tự làm.”
Giang Ninh Phiến nói.
“Cô nói cái gì?” Hạng Chí Viễn quay đầu, ánh mắt sắc bén mà nhìn về phía cô, trong mắt lộ ra sự nguy hiểm như hận không thể băm cô ra làm trăm ngàn mảnh.
Cô nói là anh làm?
Cô muốn tìm chết à?
Giang Ninh Phiến đứng lên từ trên sô pha, mặt không cảm xúc mà nói: “Chẳng lẽ không phải sao, nếu không phải anh giao cho tôi nhiều người đứng đầu như vậy, thì cục cảnh sát cũng sẽ không bận rộn thế này, bận đến mức vụ án bắn súng cũng đành phải gác lại.”
Hạng Chí Viễn lại dẫm một chân lên bàn trà, xanh mặt trừng cô: “Giang Ninh Phiến, cô đừng có mà không biết tốt xấu, cô cho rằng vinh quang trên vai cô là ai cho cô?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!