Tới giờ khắc này, rốt cục Thịnh Hoàn Hoàn cũng hiểu vì sao trước kia Lăng Tiêu chưa từng muốn có con.
Không yêu cô là một nguyên nhân, còn có một nguyên nhân là cả hắn cũng không biết tương lai và bất trắc sẽ đến khi nào.
Cô cũng đã hiểu vì sao khí thế của Lăng Tiêu lại mạnh như vậy, có khi còn mang theo sát khí đáng sợ, thì ra hắn là người đi trên lưỡi đao.
Một năm trước hắn trở lại Hải Thành, kỳ thật lúc đó hắn đã là vua không ngai, làm việc cay độc khiến người ta e ngại.
Thịnh Hoàn Hoàn kìm lòng không đặng mà tự hỏi bản thân: Thịnh Hoàn Hoàn, mày đã nghĩ kỹ muốn làm người phụ nữ của Lăng Tiêu sao?
Sau khi tiến vào Thịnh gia, Thịnh Hoàn Hoàn trông thấy xe của Đường Nguyên Minh ngay ngoài cửa lớn, chiếc Bugatti màu đen khiêm tốn nhưng lại tùy tiện.
Sắc mặt Thịnh Hoàn Hoàn lập tức trầm xuống.
Lăng Tiêu vừa đi thì Đường Nguyên Minh liền đến.
Thịnh Hoàn Hoàn không khỏi hoài nghi có phải Đường Nguyên Minh biết hành trình của Lăng Tiêu không?
Thịnh Hoàn Hoàn vừa xuống xe lại mở cửa xe leo lên, quay đầu rời khỏi Thịnh gia.
Cô muốn đi tìm Nam Tầm, không muốn nhìn thấy Đường Nguyên Minh.
Từ lần trước trốn khỏi chung cư của Đường Nguyên Minh, Thịnh Hoàn Hoàn đã sinh ra sợ hãi với anh, cô căn bản không thể ung dung đối mặt với anh nữa.
Cô cứ cảm thấy dưới khuôn mặt quen thuộc của Đường Nguyên Minh cất giấu một linh hồn lạ lãm đáng sợ, người ta vĩnh viễn không biết tiếp theo anh sẽ làm cái gì.
Diệp Sâm cũng đến Nam Phi, Thịnh Hoàn Hoàn muốn đi tìm hiểu tình hình từ Nam Tầm, có lẽ cô ấy biết nhiều hơn cô.
Đường Nguyên Minh đang chuẩn bị bữa tối ở phòng bếp Thịnh gia nhận được một cú điện thoại, gương mặt anh tuấn từ từ lạnh xuống.
Anh buông con dao trong tay rồi tháo tạp đề ra, lạnh lẽo ra lệnh với người trong điện thoại: “Đi theo cô ấy, nghĩ cách cắt đuôi người của Lăng Tiêu."
Đường Nguyên Minh cất điện thoại đi rồi mang đầy sương lạnh từ ra khỏi phòng bếp.
Anh đi đến trước mặt Thịnh Xán và nói: “Bác trai, cháu có việc gấp phải trở về xử lý, hôm nào lại đến thăm bác."
Thịnh Xán phát hiện sắc mặt Đường Nguyên Minh rất lạnh, so với vừa rồi cứ như đổi thành gương mặt khác, ông ấy nghĩ anh nhất định gặp phải phiền phức gì: “Vậy cháu mau đi đi, có gì cần hỗ trợ thì cứ mở miệng, đừng khách sáo với bác."
Đường Nguyên Minh gật đầu rồi quay người nhanh chân rời khỏi Thịnh gia.
Thịnh Xán cũng không nghĩ nhiều, ngẩng đầu nhìn đồng hồ rồi nghỉ ngờ nói: “Giờ này rồi sao Hoàn Hoàn còn chưa trở lại?"
Vừa thì thầm xong Thịnh Xán đã nhận được điện thoại của Thịnh Hoàn Hoàn: “Ba, con đến chỗ chị Nam Tâm một chuyến, đêm nay không cần chờ con về ăn cơm."
Phản ứng đầu tiên của Thịnh Xán là: “Không phải con lén đi hẹn hò với thằng nhóc Lăng Tiêu kia đó chứ?"
Thịnh Hoàn Hoàn trả lời: “Dù con gái của ba có muốn thì Lăng Tiêu cũng không ở trong nước, anh ấy đi công tác rồi, không biết lúc nào mới về."
Thịnh Xán nói thầm nói: “Đi công tác đúng lúc lắm, có thể để con tỉnh táo lại mấy ngày."
Sau khi cúp điện thoại, Thịnh Hoàn Hoàn đi thẳng đến Diệp Phủ, hoàn toàn không biết phía sau xe đã xảy ra chuyện gì.
Xe của Văn Sâm bị một chiếc xe đột nhiên lao ra đụng phải rồi kẹt lại ở con lương bên đường.
'Văn Sâm bảo vệ mình rất tốt, trên người chỉ bị vài vết thương nhẹ, anh ta lập tức cầm điện thoại lên gọi cho Thịnh Hoàn Hoàn.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!