Hai mắt Thịnh Hoàn Hoàn sáng ngời, kích động mở miệng: “Tôi muốn tham gia cuộc thi quốc tế tháng sau.”
Rốt cuộc Lăng Tiêu cũng nhìn về phía cô.
Thịnh Hoàn Hoàn lập tức nhiệt huyết sôi trào: “Ai cũng có trách nhiệm làm vẻ vang cho nước nhà.”
Lăng Tiêu lạnh lẽo nói một câu: “Đừng làm tôi mất mặt”
Thịnh Hoàn Hoàn tự tin nhếch khóe miệng lên: “Anh yên tâm, tuyệt đối không làm anh mất mặt, tôi không dám nói đảm bảo vươn tầm quốc tế, nhưng nhất định lấy được giải †op 3 trong nước.”
Lăng Tiêu hừ lạnh: “Muốn lấy thì phải lấy quán quân.”
“Thành gia:
“Nếu không lấy được thì năm nay đừng mong ra khỏi cửa nữa”
Thịnh Hoàn Hoàn cắn răng một cái: “Được, quyết định vậy đi”
Nhìn khuôn mặt nhỏ sáng láng trước mắt, Lăng Tiêu không nói thêm gì nữa, nể tình cô giúp Thiên Vũ bắt đầu viết chữ giao lưu với người khác, lần này tạm tha cho cô một lần.
Lăng Tiêu ăn hết phần mì còn lại rồi đến công ty.
Thịnh Hoàn Hoàn phát hiện Lăng Tiêu thật sự rất dễ nuôi, trừ những thứ hắn không thích ra thì cô làm gì hắn ăn cái đó.
Mỗi lần nấu cơm cho hai cha con bọn họ, cô đều rất có cảm giác thành tựu.
Lúc này Lăng Thiên Vũ cũng thức dậy, gương mặt trắng nõn với mái tóc quăn hỗn độn như ổ gà, cái miệng nhỏ hồng như quả anh đào, đáng yêu đến nổ mạnh.
Cún con có thể chọc trúng ngay vào trái tim cô. Thịnh Hoàn Hoàn ngồi xổm xuống trước mặt cậu nhóc,
hôn một cái lên mặt cậ hiên Vũ, lát nữa dì dẫn con ra ngoài chơi được không?”
Hiển nhiên tâm tình của cậu nhóc đặc biệt tốt, không chút suy nghĩ mà gật đầu chấp nhận.
“Thật tốt quá, Thiên Vũ thật ngoan, yêu con muốn chết:
Mặt cậu nhóc đỏ bừng, vẻ mặt vui vẻ kia như con cún con đang vẩy đuôi, cậu lập tức chạy tới bản vẽ của mình, sau đó viết chữ ngay trước mặt Thịnh Hoàn Hoàn: “1 love you too.”
“Hôm nay Thiên Vũ thật ngoan, chữ cũng đẹp hơn hôm qua
Thịnh Hoàn Hoàn xoa xoa đầu cậu nhóc, sau đó chụp bàn vẽ lại gửi cho Lăng Tiêu xem rồi mới dẫn cậu đi rửa mặt.
Sau đó một lớn một nhỏ ăn mì rồi ra khỏi nhà. Thịnh Hoàn Hoàn muốn đến Cố gia tìm Nam Tâm trước,
không biết tối hôm qua cô ấy đi tìm Trần Do Mỹ có xảy ra chuyện gì không, cô cảm thấy hơi lo lắng.
Còn nữa, tối hôm qua cô đã nói với Mộ Tư, bảo anh ta đưa điện thoại cho Nam Tâm, cô sẽ tự đi lấy. Nếu anh ta muốn trả thì lúc này người hầu đã đến Cố gia rồi
Xe chạy qua một đoạn đường phồn hoa, Thịnh Hoàn Hoàn thấy bên ngoài một tiệm bách hóa cỡ lớn có rất nhiều người và phóng viên cầm camera vây quanh, nhìn trận thế này thì hình như có minh tinh ở trong đó.
Thịnh Hoàn Hoàn chưa bao giờ đu idol nên không để ý lắm, nhưng cô lại nhìn thấy bóng dáng Lăng Kha trong đám người.
Lăng Kha đu idol từ khi nào, sao cô lại không biết?
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!