Nhưng mà nước mắt thành thật hơn miệng của
cô nhiều, từng giọt lệ trong suốt nhỏ lên cổ tay
trắng nõn của cô.
Thịnh Hoàn Hoàn cảm thấy hít thở không thông, mở cửa sổ xe ra, gió thổi loạn mái tóc cô, tóc che khuất mắt cô, cô cảm thấy trước mắt là một mảnh mờ mịt.
Cửa sổ xe chậm rãi đóng lại: “Bên ngoài gió lớn, em còn bệnh.”
Thịnh Hoàn Hoàn quay đầu lại, Nam Tâm đã
¡ điều chỉnh xong cảm xúc: “Sao em lại một mình ở bệnh viện, tối hôm qua không phải em đi cùng Lăng Tiêu sao?”
Trong lòng Thịnh Hoàn Hoàn càng nặng nề: “Anh ta bỏ lại em ở đó, chắc cảm thấy tối hôm qua em đã làm anh ta mất mặt”
“Muốn chị điều tra Lam Nhan kia giúp em không?” Nam Tâm hỏi.
Thịnh Hoàn Hoàn lắc lắc đầu: “Không cần, dù sao em cũng không để bụng, chỉ cần cô ta không trêu chọc em thì em có thể coi như cô ta không tồn tại:
Hai mươi phút sau, xe chạy lên núi, ngừng trước cửa một biệt thự tư nhân.
“Oa, ghê gớm.” Lăng Kha kéo kính râm xuống, toà nhà trước mắt làm người ta trầm trồ.
Chỉ thấy biệt thự đưa lưng về hướng Bắc mặt hướng về hướng Nam, thiết kế độc đáo, tràn ngập cảm giác hiện đại và cơ giới, làm mắt người xem cũng sáng lên.
Nam Tầm giải thích với các cô: “Nhà của một người bạn, y thuật của anh ta tương đối lợi hại.”
Trong biệt thự đầy phong cách kia, Đường Dật nhìn ba người khách trong camera mà thổi tiếng huýt sáo, nói với người đàn ông ngồi trên sô pha ở đối diện: “Tôi có khách tới, còn là ba đại mỹ nữ.”
Người đàn ông kia mắt điếc tai ngơ, ánh mắt mang theo vài phần sắc bén tập trung trên máy tính trước mặt, không giận đã oai.
Đường Dật tập mãi thành thói quen, ánh mắt lại dừng trên màn hình theo dõi, mắt lấp lánh tỏa sáng: “Oa, hai cô gái này thật là cực phẩm, Nam Tâm cũng quá tốt, là muốn giới thiệu bạn gái cho tôi sao?”
Đường Dật ngó trái ngó phải, cầm ipad đi đến trước mặt người đàn ông: “Anh xem giúp tôi hai cô gái này ai tuyệt hơn.”
Người đàn ông không kiên nhãn muốn đẩy Đường Dật ra, ánh mắt lại vô tình liếc nhìn màn hình một cái, động tác dừng lại.
Đường Dật chỉ vào Lăng Kha: “Người này thế nào, xinh xắn lanh lợi, thanh tú đáng yêu.”
Tiếp theo lại lắc lắc đầu, chỉ vào Thịnh Hoàn Hoàn: “Tôi thấy người này càng tốt, anh xem gương mặt này, đôi chân dài này, chiếc eo thon nhỏ này... Quả thực là cực phẩm trong các mỹ nhân.”
Người đàn ông trên sô pha lạnh lùng liếc nhìn Đường Dật.
Đường Dật sờ sờ mũi, không thú vị nói một câu: “Ý tôi là ánh mắt của anh rất tinh tường, dáng người chị dâu rất tuyệt.”
'Tâm mắt kia càng sắc bén, tựa như dao nhỏ.
Đường Dật lập tức rụt cổ lại: “Tôi đi mở cửa xem họ tìm tôi có chuyện gì.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!