Mợ Hứa Hương Tuyết và chị họ Thịnh Đình Đình thì mặc toàn hàng hiệu, tính giá trị trang sức, túi xách và quần áo trên tay cũng hơn một trăm vạn.
Em họ Thịnh Chính Dương mặc đồ vận động, nhìn rất bảnh trai sáng láng.
“Ông ngoại, cậu.” Thịnh Hoàn Hoàn vẫy vẫy tay với bọn họ.
Cả nhà cậu mợ nhìn thấy Thịnh Hoàn Hoàn thì rất vui vẻ, trên đường trở về không ngừng trò chuyện.
Thịnh Hoàn Hoàn đưa bọn họ đến một tiểu khu xa hoa ở thành Tây, Thịnh phu nhân đã mua một căn biệt thự cho họ ở chỗ này, Thịnh lão gia tử thực thích, nói phong thuỷ nơi này tốt, gia đình cậu mợ cũng thích.
Bởi vì rất gấp, họ buông vali đổi bộ quần áo xong lại phải ra cửa.
Đôi khi chuyện trên đời trùng hợp như thế đó, Thịnh Hoàn Hoàn mới ra cửa liền nhìn thấy xe của Cố Nam Thành, người ngồi ở vị trí ghế phụ là Trần Do Mỹ.
Xe của Cố Nam Thành ngừng lại ở cách đó không xa, tiếp theo gã ôm Trần Do Mỹ đi vào một căn biệt thự, hai người cũng không phát hiện Thịnh Hoàn Hoàn.
Sắc mặt Thịnh Hoàn Hoàn trầm trầm, lập tức gửi tin nhắn cho Nam Tâm, báo việc này cho cô ấy biết.
Chắc Cố Nam Thành đưa Trần Do Mỹ tới nơi này là muốn cô ta dưỡng thương. Tuy Trần gia bị tra xét, nhưng ba mẹ con Trần Do Mỹ còn chưa đến mức không có nhà để về, họ đâu phải chỉ có một căn nhà mà thôi.
Nếu cô nhớ không lầm thì khi tiểu khu này bắt đầu đưa ra thị trường thì Hoan Hoan đã ra đời. Nói cách khác, căn biệt thự này là tài sản chung của Nam Tâm và Cố Nam Thành, trên sổ đỏ viết tên hai vợ chồng.
Cố Nam Thành này thật hết thuốc chữa!
Sau khi lên xe, Thịnh Hoàn Hoàn vẫn luôn mất tập trung, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, khi xe chạy ra tiểu khu, Thịnh Hoàn Hoàn thấy được Lam Nhan và người quản lí của cô ta.
Lam Nhan cũng ở nơi này?
Thịnh Hoàn Hoàn xoa xoa giữa mày, xem ra về sau nên hạn chế tới đây thì tốt hơn.
Trở lại Thịnh gia, Đường lão thái thái và Đường Nguyên Minh cũng đã tới.
Thịnh lão thái thái mặc một bộ sườn xám ngồi bên cạnh Đường lão thái thái, mái tóc bạc được uốn quăn, sắc mặt hồng nhuận toả sáng, trên tai là đôi hoa tai ngọc thạch, trên cổ tay đeo vòng ngọc lục bảo, đoan trang hào phóng lại mang phong cách Tây.
Thịnh lão thái thái ăn mặc như vậy đứng chung với Thịnh lão gia tử trông thật xứng đôi.
Thịnh Hoàn Hoàn hàn huyên với họ một lát liền lên lầu thay quần áo.
Sau khi xuống lầu, Lăng lão thái thái cũng tới
Tiệc đầy tháng lần này không mời ai nhiều, tổng cộng chỉ bày ba bàn, lúc này người đã tới gần đủ, nhưng trong đó không có bóng dáng Lăng Tiêu.
Xem ra hắn sẽ không tới.
Thịnh Hoàn Hoàn đi xuống lầu, Thịnh phu nhân lập tức kéo cô vào góc: “Người đều đến đông đủ rồi, sao Lăng Tiêu còn chưa tới, mau gọi điện thoại đi thúc giục đi con.”
Tất nhiên Thịnh Hoàn Hoàn không muốn gọi cho Lăng Tiêu, hắn thích tới hay không thì tuỳ.
Ngặt nổi Thịnh phu nhân ép chặt quá, lúc này Thịnh Hoàn Hoàn thấy được Bạch quản gia, ông đang đi về hướng có.
Vì thế Thịnh Hoàn Hoàn liần hỏi ông: “Có phải Lăng Tiêu có chuyện quan trọng ở công ty không đến được không?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!