“Mẹ, mấy ngày nay Sam Sam có ngoan không?” “Rất ngoan...” Hai mẹ con nói chuyện phiếm vài câu, sau đó
Thịnh Hoàn Hoàn lại hỏi Thịnh phu nhân: “Mẹ, mẹ biết hiện tại tình hình công ty như thế nào không, ba hôn mê lâu như thế, Lăng Tiêu lại không quen sự vụ công ty, không biết anh ta có thể ứng phó nổi không.”
Thịnh phu nhân cười nói: “Công ty rất tốt, mỗi nửa tháng bộ tài vụ sẽ gửi báo cáo cho mẹ xem, trong hai tháng Lăng Tiêu tiếp nhận công ty, đơn hàng chẳng những không giảm xuống, ngược lại còn tăng lên không ít.”
Nghe Thịnh phu nhân nói như thế tức là công ty đều bình thường, Lăng Tiêu không có hành động dị thường gì, Thịnh Hoàn Hoàn không khỏi nhẹ nhàng thở ra.
Sợ Thịnh phu nhân sinh nghi, Thịnh Hoàn Hoàn cố ý nói: “Phải không, con thấy ngày nào anh ấy cũng rất bận, còn lo ảnh không đủ sức xử lý Thịnh Thế, xem ra là con suy nghĩ nhiều.”
Thịnh phu nhân cũng không có gì giấu giếm Thịnh Hoàn Hoàn: “Yên tâm đi, công ty đã có mẹ cho người nhìn chằm chằm rồi, có gì thay đổi mẹ sẽ lập tức biết”
Dừng một chút, Thịnh phu nhân lại nói: “Hoàn Hoàn, ba con luôn muốn giao công ty cho con xử lý, nhưng ba mẹ biết con không thích làm ăn, luôn không nỡ ép con, tình hình hiện tại của ba con, sợ là một hai năm vẫn chưa tỉnh lại...
Nói xong, Thịnh phu nhân bắt đầu nghẹn ngào.
Thịnh Hoàn Hoàn không cần nghe Thịnh phu nhân nói hết lời cũng đoán được tâm tư của bà, sau một lúc lâu mới trầm ngâm nói: “Mẹ, con sống rất tốt, qua thêm một thời gian con sẽ đến công ty đi làm”
Thịnh phu nhân nghe xong thì khóc không thành tiếng: “Hoàn Hoàn, mẹ không muốn ép con, nhưng con xem Nam Tâm và Cố Nam Thành như thế nào đi, tập đoàn Thịnh Thế là chỗ dựa duy nhất của mấy mẹ con chúng ta, chỉ khi nào nắm chặt nó trong tay thì mẹ mới có thể an tâm”
“Mẹ, con biết” Thịnh Hoàn Hoàn làm ra vẻ nhẹ nhàng mà cười nói: “Kỳ thật trong thời gian này con vẫn luôn đọc sạch, học không ít thứ, con gái mẹ thông minh như thế, không có gì làm khó được con.”
“Hoàn Hoàn, là ba mẹ có lỗi với con, nếu lúc trước ba mẹ sớm nhìn ra tâm tư của Mộ Tư...”
“Mẹ, không phải ba mẹ sai, là con nhìn nhầm, đã chọn sai người, không phải chúng ta đã nói xong chuyện này rồi sao, đừng nhắc lại được không?”
Thịnh phu nhân trầm mặc một lát, sau đó mới ấp úng nói: “Kỳ thật Mộ Tư đã đến nhà vài lần, muốn thăm ba con, nhưng con yên tâm, mẹ không để cậu †a vào cửa.”
Ánh mắt Thịnh Hoàn Hoàn trầm trầm: “Mẹ, mẹ làm rất đúng, nếu lần sau anh ta lại đến thì để vào thăm một lần, bảo anh ta sau này đừng đến nữa”
“Được, nghe con.”
Sau khi cúp điện thoại, Thịnh Hoàn Hoàn thở ra một hơi.
Cô lật lật ngày tiến hành cuộc thi đua xe quốc tế, đột nhiên rất muốn nó mau đến, đây có lẽ là đoạn thời gian làm càn cuối cùng trong năm tháng thanh xuân của cô!
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!