Thịnh Hoàn Hoàn vốn có thể thực thản nhiên, nhưng Lăng Tiêu đã thấy vừa rồi Mộ Tư nắm lấy tay cô, hơn nữa cô cũng không lập tức rút tay ra, điều này làm cô không được tự tin lắm.
Cô và Lăng Tiêu sắp ly hôn, hắn sẽ không vì chuyện này mà kiếm chuyện với cô đó chứ?
“Hoàn Hoàn?” Mộ Tư cũng phát hiện Lăng Tiêu.
Thịnh Hoàn Hoàn miễn cưỡng cười cười với Mộ Tư: “Anh nghỉ ngơi trước, tôi đi ra ngoài xem.”
Mộ Tư không muốn thả người, nhưng lại sợ làm Thịnh Hoàn Hoàn phản cảm, đành phải gật đầu: “Thời gian không còn sớm, em cũng mệt mỏi cả ngày, nơi này có Trữ Viễn ở đây, em an tâm trở về nghỉ ngơi đi.”
Dù sao Thịnh Hoàn Hoàn cũng chưa ly hôn với Lăng Tiêu, cô thật sự không muốn xảy ra them mâu thuẫn với hắn trước khi ly hôn, vì thế cầm lấy túi xách của mình: “Vậy tôi đi về trước, anh dưỡng bệnh đi.”
Đẩy cửa phòng bệnh ra, Thịnh Hoàn Hoàn bất ngờ nhìn thấy Đường Dật.
Đường Dật mặc bộ đồ thường, trông rất trẻ trung bảnh trai, hình thành đối lập rõ ràng với Lăng Tiêu đứng ở bên cạnh, một người như lửa, một kẻ như băng.
Đường Dật nâng tay lên vẫy vẫy với Thịnh Hoàn Hoàn: “Chào, xem ra chúng tôi tới không đúng lúc, không quấy rầy cô và Mộ Tư đó chứ?”
“Chúng tôi” đương nhiên là chỉ anh ta và Lăng Tiêu. Mặt Thịnh Hoàn Hoàn cứng đờ, tầm mắt không tự
chủ được mà liếc về hướng Lăng Tiêu, lúc này liên nghe hắn nói: “Nói nhiều vậy làm gì, cút vào.”
“Chán.” Đường Dật bất đắc dĩ nhún vai, sau đó nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn: “Làm phiền nhường đường một chút.”
Thịnh Hoàn Hoàn không cảm nhận được chút tôn trọng nào từ thái độ và giọng nói của Đường Dật, cô đứng ở đó mà nhìn thẳng vào anh ta: “Anh muốn làm gì?
Nếu cô nhớ không sai thì Đường Dật và Mộ Tư không có qua lại gì cả.
Đường Dật đánh giá Thịnh Hoàn Hoàn một lượt: “Tôi là bác sĩ, cô cảm thấy tôi có thể làm gì?”
Bác sĩ đương nhiên là trị liệu cho người bệnh, nhưng Thịnh Hoàn Hoàn không tin bọn họ lại tốt bụng mà chủ động tới trị thương cho Mộ Tư.
Lăng Tiêu như nhìn ra tâm lý của cô, lạnh lùng nói với Đường Dật: “Nếu không ai cảm kích, vậy anh trở về đi
Đường Dật vui vẻ trong lòng, chấp nhận rất sảng khoái: “Được thôi, vừa về nước đã phải chạy đến đây,
ngồi máy bay cả ngày, mệt chết tôi rồi.”
Đường Dật mới trở về từ Hàn Quốc.
Thịnh Hoàn Hoàn bỗng nghĩ đến cái gì, lập tức gọi Đường Dật lại: “Đường tiên sinh, vừa rồi là tôi thất lễ, xin anh đừng phiền lòng.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!