“À, phải không?” Thịnh Hoàn Hoàn đột nhiên cười. Mọi người nhìn nhau, vẻ mặt hơi xấu hổ.
Kỳ thật Chu Tín có bệnh hay không thì trong lòng mọi người đều biết rõ, ngày bỏ phiếu ông ta nổi giận đùng đùng bỏ đi, hiện giờ phải kiếm cái cớ cho mình, nhưng lại không muốn mất mặt nên buộc Thịnh Hoàn Hoàn đích thân đến Chu gia mời về.
Ai ngồi ở đây đều biết rõ chuyện này, chẳng qua hiện giờ chỉ có Chu Tín có thể liên hệ với Đường thị, nhưng Thịnh Hoàn Hoàn lại không muốn, bọn họ phải đẩy cô đến Chu gia.
Dù sao lúc này mọi chuyện lấy sự phát triển của công ty làm trọng, cho dù là giám đốc công ty cũng phải cúi đầu khi cần thiết.
Xấu hổ qua đi, mọi người chờ mong nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn, bao gồm Tống Chí Thượng và Thẩm Nam.
Đứng trước sự phát triển của công ty, tất cả ân oán cá nhân đều phải để qua một bên, về sau có rất nhiều cơ hội đọ sức, nhưng bỏ lỡ cơ hội thì coi như hết.
Cảnh này làm sau lưng Thịnh Hoàn Hoàn phát lạnh, nếu ngày đó cô không đến gara Đường thị chặn người thì phỏng chừng lúc này thật sự sẽ bị bọn họ ép phải ăn nói khép nép đi cầu xin Chu Tín trở về. Khi đó Chu Tín nhất định sẽ tìm mọi cách làm khó dễ và sỉ nhục cô.
Thịnh Hoàn Hoàn ngừng suy nghĩ, lại nhìn vào Dương Lập: “Đã nói Chu tổng giám bị bệnh, mấy ngày nay tôi bận lên bận xuống, không có thời gian đi thăm, không biết Chu tổng giám ông ta bị bệnh gì?”
Muốn dụ ông ta nói ra?
Dương Lập không cho là đúng: “Chỉ bị cảm bình thường thôi, chẳng qua người già rồi, khả năng khôi phục kém, có chút bệnh nhẹ cũng bị dày vò thật lâu.”
Dương Lập không cho rằng mình nói như vậy có gì không ổn, lấy tình thế hiện tại, dù trực tiếp nói họ muốn làm khó thì cô có thể làm gì được?
Còn không phải ngoan ngoãn đi cùng ông ta đến Chu gia mời người?
“Chỉ là cảm bình thường sao?” Thịnh Hoàn Hoàn nhướng mày, sau đó gật đầu và nói: “Được, nếu Chu tổng giám bị cảm, vậy tôi phái tài xế đi đón ông ta, cũng đừng để ông ta lại gió thổi trúng.”
Khóe miệng Dương Lập lại giật giật, ai muốn cô phái xe riêng, trong nhà Chu Tín người ta không có tài xế không có xe sao mà cần cô kêu người đi đón?
Mặt Dương Lập trầm xuống: “Thịnh tổng, sức khỏe Chu tổng giám không thích hợp bôn ba nhiều.”
“Nói cách khác, ông ta còn không thể về công ty đúng không?” Thịnh Hoàn Hoàn hỏi: “Đây là ý của quản lý Dương hay là Chu tổng giám?”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!