“Được thôi." Thịnh Hoàn Hoàn không hỏi nhiều mà lập tức lái xe.
Nam Tầm ngồi sau xe càng nghĩ càng không cam lòng: “Hoàn Hoàn, sau khi trở về cho chị mượn mấy vệ sĩ của em dùng một chút.”
Thịnh Hoàn Hoàn nhìn từ kính chiếu hậu: “Chị muốn làm gì?”
Nam Tầm thản nhiên nói: “Không có gì, chị cứ cảm thấy mình từ chối chưa đủ tàn nhẫn, đêm nay chị muốn ném hết đồ của Diệp Sâm ra, nếu Diệp Sâm cũng có mặt ở đó thì chị chặn đường đánh anh ta nhừ đòn, cho anh ta biết quyết tâm của bà đây.”
Thịnh Hoàn Hoàn: “..."
Cô yên lặng cầu nguyện Diệp Sâm tốt nhất chưa uống say!
Lúc này Lăng Kha mở bừng hai mắt: “Chị Nam Tâm, chị ở trong phúc mà không biết hưởng, Diệp Sâm rất tốt, vừa đẹp trai lại có tiền còn có đôi chân dài, giọng nói cũng dễ nghe, quả thực như hormone biết đi, tốt hơn Cố Nam Thành không biết bao nhiêu lần, vì sao chị không chịu ảnh?”
“Anh ta tốt đến mấy thì bà không cảm giác cũng uổng phí thôi.” Nam Tâm không dám gật bừa: “Hơn nữa với hành vi như thằng điên của anh ta thì dù đàn ông cả thế giới chết sạch, chị cũng không thích anh ta.”
Diệp Sâm đang đi theo phía sau Lăng Tiêu chuẩn bị rời khỏi phòng đột nhiên hắt xì.
Thịnh Hoàn Hoàn yếu ớt nói: “Chị Nam Tâm, đừng nói chắc ăn như vậy, lỡ ngày nào đó bị vả mặt thì làm sao?”
Lăng Kha gật đầu: “Đúng vậy, đừng nói chuyện chắc chắn thế."
Nam Tầm trả lời rất đảm bảo: “Yên tâm, tuyệt đối không có ngày đó, chị thích ai cũng không thích tên điên họ Diệp, trừ phi đầu óc chị ngu muội tự tìm đau khổ.”
Diệp Sâm lại hắt xì. Đường Dật nhướng mày: “Bị cảm?”
Diệp Sâm nhếch môi lên: “Tôi đoán có người nói xấu sau lưng tôi.”
Nam Tầm còn đang tiếp tục: “Hơn nữa chị cảm thấy Diệp Sâm đang trả thù chị, sau cấp 3 anh ta liền qua Mỹ, mấy năm nay số lần tụi chị gặp mặt có thể đếm được. trên đầu ngón tay, không phải yêu thầm thôi à, có đến mức này không? Giờ chị còn có Hoan Hoan, lấy điều kiện của Diệp Sâm, rốt cuộc anh ta muốn gì ở chị?”
Nam Tầm vừa nói như thế, Thịnh Hoàn Hoàn cũng cảm thấy như chuyện cổ tích.
Mà Lăng Kha lập tức bừng tỉnh: “Chị Nam Tâm, em cảm thấy không phải chị không thích Diệp Sâm, mà là chị không dám, chị sợ Diệp Sâm chỉ vì trả thù, hoặc có thể nói là chị tự tỉ”
“Tự ti, ha, chị tự ti?” Nam Tâm như nghe thấy một chuyện cười, chỉ vào mình rồi nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn: “Em cảm thấy là do chị tự ti sao?”
Thịnh Hoàn Hoàn lại yếu ớt gật gật đầu: “Theo lý mà nói, nếu chị không tự ti thì sẽ không cảm thấy Diệp Sâm tiếp cận mình chỉ vì trả thù, vì sao chị không cảm thấy anh ấy bị vẻ quyến rũ của chị thu hút?”
Lăng Kha gật đầu: “Đúng vậy.”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!