Kỳ quái là rõ ràng Lăng Tiêu đã bắn trúng đối phương, nhưng hắn không bắt lấy mà để mặc hắn ta chạy mất, điều này khiến bọn vệ sĩ nghĩ mãi không ra, nhưng không ai dám hỏi cả.
Biệt thự lưng chừng núi, lúc này Hà Vinh đang máu me bê bết quỳ trước mặt Lăng Hoa Thanh, sàn nhà dưới chân anh ta đã bị máu tanh nhuộm đỏ.
Bờ vai của anh ta bị Lăng Tiêu bắn trúng một phát súng.
"Thất bại rồi?"
Lăng Hoa Thanh ngồi trước bàn làm việc nhìn Hà Vinh, gương mặt đầy phong sương hiện đầy vẻ lạnh lẽo: “Đã thất bại thì vì sao còn trở về?"
Hà Vinh quỳ thẳng lưng lên, không kiêu ngạo không tự ti mà nói: “Là tôi thất sách, thiếu gia vẫn luôn phái người bảo vệ Thịnh Hoàn Hoàn, tôi quá liều lĩnh mới bị người ta phát giác."
Tiêu Nhi vẫn luôn phái người bảo vệ Thịnh Hoàn Hoàn?
Câu này chỉ là lời nói dối để Hà Vinh thoát khỏi hoài nghi của Lăng Hoa Thanh, nhưng Lăng Hoa Thanh lại tin tưởng không chút nghỉ ngờ, trong mắt lướt qua một tia âm u: “Nó phái ai đi?"
Lăng Hoa Thanh tính toán người có thể dùng được bên cạnh Lăng Tiêu.
Hà Vinh lắc đầu: “Là ai thì thuộc hạ không biết, nhưng người làm thuộc hạ bị thương lại là thiếu gia, hơn nữa hình như anh ta đã đoán được cái gì nên cố ý thả tôi đi."
Đồng tử của Lăng Hoa Thanh co rụt lại, vỗ bàn đứng dậy rồi tức giận chỉ vào Hà Vinh: “Nó trông thấy mặt của cậu rồi?"
"Không có, nhưng lúc ấy anh ta muốn tóm lấy tôi là chuyện dễ như trở bàn tay, nhưng thiếu gia không làm vậy, mà nguyên nhân anh ta tha cho tôi thì tôi nghĩ Nhị gia biết rõ."
Hà Vinh kiên định nhìn Lăng Hoa Thanh, không chút lùi bước: “Tôi trở về không phải cầu xin Nhị gia tha thứ, chỉ muốn nhắc nhở Nhị gia là lúc này thiếu gia đang đến đây."
Sắc mặt Lăng Hoa Thanh rất nặng nề, vẻ tức giận trong mắt không chút suy giảm, ông ta đi qua đi lại trong phòng, một lúc sau mới nhìn về hướng Hà Vinh: “Lần này tạm thời bỏ qua cho cậu, ra ngoài từ cửa sau đi."
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!