Hứa Hương Tuyết như không nghe hiểu Thịnh Hoàn Hoàn nói gì mà gật đầu nói: “Vậy là tốt rồi, cậu cháu chỉ biết làm việc không biết nói chuyện, mợ không nói thay ổng thì làm sao cháu hiểu được khổ tâm của ổng."
Lúc này bà ngoại Chúc Văn Bội ôm Tiểu Sam Sam đi xuống từ trên lầu.
Thịnh Hoàn Hoàn tháo vòng tay ra rồi bảo người hầu cất giúp cô, sau đó cô đi lên phía trước chơi với đứa nhỏ: “Sam Sam, có nhớ chị không?”
"Ê a.."
Con bé đặc biệt thích người chị này nên thổi bong bóng về hướng cô, y y nha nha vung bàn tay nhỏ mập mạp lên.
Tiểu Sam Sam rất dễ nuôi, trắng trẻo mũm mĩm, còn rất thích chơi với người †a, đáng yêu không biết diễn tả nổi.
Chơi một hồi thì tia sáng trong mắt Thịnh Hoàn Hoàn đã ảm đạm xuống.
Nếu như đứa nhỏ trong bụng cô có thể ra đời thì sẽ giống cô nhiều hơn hay giống Lăng Tiêu nhiều hơn!
Có đáng yêu giống như Sam Sam hay không?
Thịnh Hoàn Hoàn đưa tay muốn ôm lấy Tiểu Sam Sam, Thịnh Tư Nguyên lại âm thầm né tránh, thấp giọng nhắc nhở cô: “Cẩn thận trong bụng."
Tối hôm qua bụng Thịnh Hoàn Hoàn quặn đau ngất đi, trước đó lại chảy máu, thai đang bất ổn nên muốn giữ lại phải cẩn thận che chở.
Thịnh Hoàn Hoàn giật mình, lập tức thu tay lại: “Cháu vào bếp xem thử."
Cô đi vào phòng bếp liền nhìn thấy Đường Nguyên Minh đang cắt hành.
Anh mặc áo sơ mi trắng, xoắn tay áo lên, bên hông còn buộc một cái tạp dề màu đen, trên đó có in hình cọng hành xanh xanh, anh đang cầm con dao sắc bén với vẻ mặt hết sức tập trung.
Người đàn ông ngày xưa cao ngạo tự phụ lúc này lại có vẻ rất yên bình.
Cảnh này làm Thịnh Hoàn Hoàn hơi hoảng hốt, cô đột nhiên nhớ tới Lăng Tiêu. Nhớ tới lúc ở Lăng Phủ Lăng Tiêu đã từng xoắn ống tay áo, đeo tạp đề lên xuống bếp cho cô.
Vì sao nói khi người đàn ông làm việc và nấu cơm là mê người nhất, là bởi vì sự tập trung và yên tĩnh này.
Lúc đó Lăng Tiêu cũng dính đầy mùi khói lửa, vẻ lạnh lẽo ngày thường đã biến mất, không còn xa vời không thể chạm đến nữa.
Có lẽ lúc đó cô đã rung động trước hắn rồi.
"Ai nha, không phải cắt ngang như thế, phải cắt dọc ấy, cá chưng phải mảnh mới đẹp."
Giọng nói của Thịnh phu nhân truyền đến, bà vừa dạy vừa đi về hướng Đường Nguyên Minh: “Cháu tách từng cọng hành lá ra, chồng chúng lên nhau rồi cắt... Đúng, cứ như vậy, cắt nhỏ thêm một chút."
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!