Thịnh Hoàn Hoàn nhìn gương mặt dữ tợn hiện giờ của Nam Tầm, trong lòng đặc biệt khó chịu.
Tình yêu vốn tốt đẹp, nhưng tới cuối cùng lại thường làm một người vốn ưu tú và độc lập trở nên không lý trí, mặt mày xấu xí!
Nhưng người ngoài rất khó chen vào vấn đề tình cảm, điều Thịnh Hoàn Hoàn có thể làm chỉ là yên lặng uống rượu với Nam Tầm.
Nhìn thấy đã uống gần hết, Thịnh Hoàn Hoàn muốn ngăn cản Nam Tầm, lúc này di động của Nam J_ Tâm đột nhiên reo lên.
Nam Tầm cầm di động lên nhìn thoáng qua, là một dãy số xa lạ, vì thế cô ném nó qua một bên, nhưng đối phương đặc biệt kiên nhãn, cứ gọi hết lần này tới lần khác.
“Con mẹ nó ai vậy?” Rốt cuộc Nam Tầm cũng không kiên nhẫn bấm nghe, cả giận quát.
“Nam Tâm, là tôi, Trần Do Mỹ”
“Trần Do Mỹ?” Khí thế của Nam Tâm hoàn toàn thay đổi: “Mày còn dám gọi điện thoại đến?”
Mặt Thịnh Hoàn Hoàn cũng trầm xuống, tới sát Nam Tầm, muốn nghe Trần Do Mỹ sẽ nói gì với cô ấy.
“Nam Tầm, chúng ta gặp mặt đi, tôi biết cô hiểu lầm tôi và anh Nam Thành, tôi có thể giải thích với cô chuyện ở khách sạn ngày đó.”
“Địa chỉ”
Trần Do Mỹ nói ra một địa chỉ, Nam Tâm lập tức đứng lên.
Thịnh Hoàn Hoàn vội vàng giữ chặt cô lại: “Đừng đi, có gì mà không thể nói trong điện thoại? Trần Do Mỹ không có ý tốt, rất có khả năng đây là cái bấy.”
Nam Tầm lại kéo tay Thịnh Hoàn Hoàn xuống, nụ cười có chút bi thương và kiên quyết: “Không phải anh ta nói chị rất ngang ngược sao, vậy chị sẽ để anh ta thấy cái gì mới gọi là ngang ngược.”
Cô ấy muốn xem nếu mình thật sự đánh con tiện nhân kia thì gã ta sẽ làm gì cô.
“Chị Nam Tâm, đừng di...”
Trần Do Mỹ quỷ kế đa đoan, Nam Tâm uống không ít rượu nên đã hơi say, lúc này nếu đi gặp Trần Do Mỹ thì sẽ xảy ra chuyện lớn.
Thịnh Hoàn Hoàn muốn ngăn cản cô ấy, lại phát hiện toàn thân nhữn ra, tay chân không còn sức lực, đi chưa được mấy bước đã ngã xuống đất.
Mà Nam Tầm đã nổi giận đùng đùng dẫn hai vệ sĩ đi rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!