Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu (Cô Vợ Thiên Kim Của Lăng Tổng) (FULL)

Diệp Sâm đeo mắt kính lên, khôi phục dáng vẻ lạnh lùng tự phụ: “Cái này phải dựa vào chính anh, chuyện này không ai giúp được anh cả."

Sau khi xuống lầu, Diệp Sâm không để ý đến sắc mặt Đường nãi nãi và Đường phu nhân khó coi đến mức nào mà lễ phép thản nhiên chào hỏi họ một tiếng rồi rời đi, để lại cho Đường Dật một đống cục diện rối rắm.

"Bà nội." Đường Dật vừa ngồi xuống ghế sa lon thì Đường nãi nãi đã cầm lấy quả táo trên bàn ném vào người anh: “Bà mặc kệ cháu dùng cách gì, trong vòng mười ngày phải dẫn cháu dâu trở về cho bà, nếu không bà không nhận cháu nữa."

Rống xong, Đường nãi nãi thở phì phì đi ra ngoài. Đường phu nhân sau lưng nhịn không được bổ sung một câu: “Phải là nữ."

Đường Dật che mặt, đau khổ bĩu môi lẩm bẩm: “Trời ạ, Diệp Sâm anh đã tạo nghiệt gì vậy!"

Lăng Kha còn nằm ngủ say trên giường mình, hoàn toàn không biết lòng tốt của mình đã tạo ra hậu quả gì!

Mang thai thèm ngủ, buổi sáng Thịnh Hoàn Hoàn thức dậy trễ hơn rất nhiều, cũng may là đến kịp hội nghị thường lệ.

Buổi chiều Thịnh Hoàn Hoàn tan sở đúng giờ, Cố Bắc Thành đã đợi cô dưới lầu.

Họ đi đến bệnh viện, Thịnh Hoàn Hoàn lại gặp được Bạch Tuyết.

Đã nhiều ngày không gặp, Bạch Tuyết thay đổi rất nhiều, quần áo vừa vặn, dáng vẻ xinh đẹp, sắc mặt hồng hào, nhìn như tiểu thư khuê các xuất thân từ danh môn vọng tộc, đâu còn chút nhút nhát bến lẽn nào như trước kia.

Bạch Băng cũng có mặt, ánh mắt anh ta nhìn về hướng Thịnh Hoàn Hoàn mang theo bất mãn không che giấu được.

"Hoàn Hoàn, em đến rồi." Mộ Tư điều khiển xe lăn đi đến trước mặt Thịnh Hoàn Hoàn.

Anh ta mặc áo sơ mi trắng quần tây đen, chỉnh chu không có chút vết nhăn nào, dáng vẻ cũng ôn nhuận tuấn mỹ, đây là bộ dáng lúc trước Thịnh Hoàn Hoàn thích nhất.

Mộ Tư sợ Thịnh Hoàn Hoàn hiểu lầm nên đặc biệt giải thích: “Bạch Băng và Tuyết Nhi nghe nói anh bị thương nên đặc biệt tới thăm."

Lúc này Bạch Tuyết đi tới đặt rồi hai tay lên xe lăn của Mộ Tư, nhìn Thịnh Hoàn Hoàn mà nhẹ nhàng mở miệng: “Chị Hoàn Hoàn, trong khoảng thời gian này cám ơn chị đã chăm sóc Anh Mộ Tư, đã làm phiền chị rồi."

"Không cần cám ơn tôi, tôi không làm cái gì cả." Thịnh Hoàn Hoàn không nóng không lạnh trả lời, sau đó nhìn một vòng trong phòng bệnh, đồ của Mộ Tư đã được dọn xong: “Nếu đã thu gom xong thì đi thôi!"

Bạch Tuyết đẩy Mộ Tư đi ra ngoài. Trên đường đi Bạch Tuyết luôn nói chuyện với Mộ Tư, nói cho anh ta nghe trong thời gian này cô ta đã học bao nhiêu thứ và một số chuyện cô ta cảm thấy

thú vị để làm Mộ Tư vui.

Thịnh Hoàn Hoàn đi theo phía sau bọn họ nghe không sót một chữ, trong lòng không khỏi bội phục kỹ thuật diễn xuất của Bạch Tuyết.

Phụ nữ rất nhạy cảm với chuyện của phụ nữ, Bạch Tuyết là ngây thơ thật hay là giả đáng yêu thì cô liếc một cái đã nhìn ra được.

Cô đang nghĩ có phải Bạch Tuyết muốn đi theo phong cách ngốc nghếch ngây thơ ngọt ngào không?

Ánh mắt cưng chiều của Bạch Băng và tiếng cười êm tai của Mộ Tư đã cho Thịnh Hoàn Hoàn đáp án, phong cách này của Bạch Tuyết rất thành công.

Không phải cô ta bị giam rất nhiều năm sao, vì sao tâm cơ lại thâm trầm như: vậy?

Lúc này Bạch Tuyết quay đầu lại: “Chị Hoàn Hoàn, anh hai đã bảo người hầu chuẩn bị sẵn đồ ăn, chị và Anh Cố trở về cùng tụi em không?”

Mộ Tư thắng xe lăn lại, quay đầu nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn, dưới đáy mắt hiện ra tia sáng mong đợi.

Thịnh Hoàn Hoàn cười cười: “Tôi không đi, tôi và Bắc Thành còn có việc phải làm, đi trước."

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận