Chương 1260: Nghĩ hay nhỉ?
“Như vậy, anh còn muốn dẫn tôi đi sao?”
“…. Cô tin rằng chuyện cô chết sẽ bị phát hiện sao? Nói không chừng cô chết không thể giải thích, tôi có thể giả tạo cái chết của cô”
Giang Tiểu Bạch cong môi, vẻ mặt tự tin: “Tin tôi đi, khi mặt trời chiếu xuống, tất cả mọi thứ đều sẽ không có chỗ ẩn giấu. Chuyện tra ra manh mối chỉ là sớm hay muộn mà thôi, nếu như anh dám đánh cược”
Mặc dù sắc mặt người đàn ông khó coi, nhưng ánh mắt nhìn Giang Tiểu Bạch lại càng hài lòng, cuối cùng thậm chí còn mang theo vẻ hân hưởng. cuối cùng anh ta giống như làm một trận đấu tranh tâm lý, chậm rãi buông lỏng tay của Giang Tiểu Bạch ra.
“Chị gái nhỏ à, tố chất tâm lý của cô mạnh mẽ thật đấy, tôi thật bội phục”
Giang Tiểu Bạch không nói gì, không vui nhìn anh ta.
“Tôi muốn nói một chút, vừa rồi tôi thực sự bị cô làm cho động lòng, nhưng mà toi phát hiện cô quá độc ác, cho dù tôi thật sự bắt cô đến bên cạnh tôi thì cũng thực sự không ép được cô.
Haizz, thật là một một đoạn nhân duyên hạt sương.”
Nghe vậy, khóe môi Giang Tiểu Bạch không nhịn được co quắp: “Cút, ai có đoạn nhân duyên hạt sương với anh? Nếu như đã bỏ qua thì bây giờ tôi có thể quay lại được chưa?”
Người đàn ông mỉm cười: “Cô còn muốn quay lại sao? Không sợ lại đụng vào loại đàn ông như tôi sao? Nói thật, tôi còn muốn sinh hoạt bình thường, cho nên mới bị cô hù dọa, tôi thật lòng khuyên cô một câu, về sau cô nên ít đến những chỗ như vầy thôi, nếu như cô không có bạn bè đi cùng thì tốt nhất đừng có đến, những cô gái hay đi một mình thường dễ bị để mặt tới, hơn nữa nếu không may gặp phải mấy kẻ liều mạng, thì cẩn thận đến ngay cả mạng sống cũng không còn Ai,”
đâu.
Đột nhiên nghe thấy những lời này, Giang Tiểu Bạch không khỏi nhíu mày, không ngờ rằng người đàn ông này lại rất thành thật, chỉ tiếc là hành động của anh ta khiến Giang Tiểu Bạch không có chút cảm giác tốt nào đối với anh ta, cô ấy không nói gì thêm, quay người rời đỉ.
Chỉ là phương hướng cô ấy đi tới không phải chỗ vừa nãy cô ấy ngồi, người đàn ông đứng im tại chỗ, nhìn cô ấy đi về phía ‘bạn trai’.
Tiêu Túc đang chán nản uống rượu, nửa người dựa vào quầy bar, trong ta cầm chén rượu, dưới ánh đèn, cảnh tượng này có chút thực cốt hương vị.
Bởi vì cậu ta thực sự quá hờ hững.
Mà ẩn ẩn có vài người phụ nữ muốn đi tới bắt chuyện với Tiêu Túc, Giang Tiểu Bạch chạy đến bên cạnh cậu ta, sau đó ngồi xuống bên cạnh cậu ta.
Lông mày Tiêu Túc không nhúc nhích chút nào, ngay cả ánh mặt scungx không có chút dao động.
Giang Tiểu Bạch bảo nhân viên quầy bar làm cho một chén rượu, nhân viên phục vụ ở quầy bar bên này là người lần trước, sau khi nhìn thấy hai người ngồi chung một chỗ thì ánh mắt hiện lên một vòng buồn cười, nhưng mà lại nhanh chóng đi làm việc.
Giang Tiểu Bạch uống một ngụm rượu, sau đó nói.
“Anh đúng là tàn nhãn, người quen biết gặp nguy hiểm ở ngay dưới mí mắt, thế mà anh lại không hề có ý nghĩ ra tay giúp đỡ”
Giọng nói quen thuộc truyền đến bên tai, lúc này Tiêu Túc mới nhíu mày, quay đầu nhìn sang bên cạnh, vừa vặn đụng phải ánh mắt của Giang Tiểu Bạch đang nhìn qua.
“Là cô?”
Ánh mắt Tiêu Túc nhìn cô ấy rõ ràng có hơi kinh ngạc.
„ Giang Tiểu Bạch: “….
Cô ấy nghiến răng nghiến lợi, rõ ràng có chút phát điên, làm nửa ngày, thế mà cậu ta vẫn chưa phát hiện ra cô ấy ở chỗ này?”
Không sai, Giang Tiểu Bạch không phải là chỉ lung tung, còn lâu cô ấy mới chỉ vào một người đàn ông xa lạ ở quầy bar nói là bạn trai của mình, đơn giản là cô ấy nhận ra bóng lưng kia là của Tiêu Túc, cho nên mới khoe khoang khoác lác Vốn dĩ cô còn cho là Tiêu Túc sẽ giúp mình một chút, thế mà lại không ngờ rằng, cậu ta từ đầu đến cuối đều không phát hiện ra cô ở chỗ này?
Cái quái gì đây!
Nghĩ như thế nào cũng cảm thấy tâm trạng khó bình tĩnh lại, Giang Tiểu Bạch nghiến răng nghiến lợi nhìn anh ta: “Tôi mờ nhạt như vậy sao?
Tôi đã ở đây nửa ngày, thế mà anh vẫn không phát hiện ra tôi.”
Tiêu Túc nhìn bộ dáng tức giận của cô ấy, trong mắt hiện lên một tia mờ mịt, hoàn toàn không tương đầu với biểu cảm và vết sẹo trên mặt của cậu ta.
Thực ra, cậu ta thực sự không phát hiện ra là Giang Tiểu Bạch ở đây. Lúc nghe thấy âm thanh quen thuộc vang lên bên tai, cậu ta cũng rất là kinh ngạc, nhưng mà cậu ta rất nhanh đã nhận ra lần trước Giang Tiểu Bạch yêu cầu anh ta giả vờ làm bạn trai cô ấy, cậu ta mấp máy môi, sự mờ mịt trong mắt bị rút đi, khôi phục lại vẻ tỉnh táo nhìn cô ấy.
“Tìm tôi có việc gì?”
Nghe thấy giọng điệu này, Giang Tiểu Bạch thật sự muốn dùng sức đập vào sau gáy cậu ta một cái, thế nhưng nghĩ tới nghĩ lui thì cô ấy có tư cách gì đâu?
Mặc dù hai người đều biết đối phương là ai, thậm chí Giang Tiểu Bạch còn đem nụ hôn đầu của mình tặng cho cậu ta, nhưng nếu như nghiêm túc mà nói thì mối quan hệ của hai người cơ hồ còn chưa tới quen biết.
Đừng nói là cậu ta không phát hiện ra cô, cho dù cậu ta có nhận ra cô ấy, trơ mắt nhìn cô ấy bị người ta mang đi mà không duỗi tay giúp đỡ thì cô ấy cũng không có tư cách trách cứ cậu ta.
Mặc dù đây là hiện thực, nhưng trong lòng Giang Tiểu Bạch không khỏi có chút buồn bực.
Cô ấy cắn môi dưới, cố ý cười hở lợi nói: “Không có chuyện gì thì không thể tìm anh sao?
Thấy anh đến quán bar mua say, cho nên đến uống với anh một chén thôi”
Nói xong, cô ấy cố ý lung lay chén rượu trong tay về phía cậu ta: “Anh mời tôi.”
Tiêu Túc: “…. Tôi có đồng ý sao?”
Giang Tiểu Bạch mặt dày mày dạn: “Tôi đã cho anh nụ hôn đầu tiên của mình, anh còn không đồng ý?”
Cậu ta bị câu nói mặt dày này làm cho không thể phản bác được, trừng mặt snhinf cô ấy một lúc lâu, sau đó Giang Tiểu Bạch phát hiện hai tai cậu ta đỏ lên, nếu không cẩn thận quan sát thì sẽ không phát hiện ra được, bởi vì vẻ mặt của cậu ta một mực căng thẳng.
“Hì hì, không ngờ rằng anh lại dễ xấu hổ như thế? Tôi mới truy hỏi có một câu, thế mà tai của anh lại đỏ hết cả lên”
Bị Giang Tiểu Bạch phát hiện, cho dù Tiêu Túc muốn phủ nhận thì cũng không phủ nhận được.
Thật ra tai của Giang Tiểu Bạch cũng có chút nóng lên, nhưng mà đôi tai của cô ấy đã bị mái tóc dài che khuất, cho nên không nhìn ra, mà trên mặt cô thì không nhìn ra bất kỳ tâm tình gì, tiếp tục chế nhạo Tiêu Túc.
“Nhìn bộ dạng này của anh, không lẽ lần trước cũng là nụ hôn đầu của anh sao?”
Sau đó Giang Tiểu Bạch phát hiện tai của cậu ta lại càng đỏ hơn.
Cô ấy lập tức cảm thấy bộ dáng này của Tiêu Túc thật là dễ thương!
Một người đàn ông to lớn, bị người ta nói hai câu liền xấu hổ, quả thực là một sự tương phản rất dễ thương.
Cô ấy càng ngày càng bạo, không nhịn được vươn tay ra muốn sờ vào lỗ tai của Tiêu Túc.
Nhưng mà bàn tay chưa đụng vào tai Tiêu Túc thì đã bị bàn tay của Tiêu Túc giữ lại.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!