Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Truyện Cô Vợ Điểm Mười - Hoàng Yến

- Ừ! Ngủ đi!

Hoàng Yến nghe được câu trả lời từ chồng thì mạnh dạn rướn người lên hôn nhẹ lên môi anh. Nụ hôn này giống như một lời cảm ơn và cũng như một lời chúc ngủ ngon nhưng đối với Vũ thì nụ hôn ấy lại khiến cho anh muốn làm việc khác:

- Buồn ngủ chưa?
- Sao ạ?
- Muốn cho dễ ngủ hơn không?
- Nằm như này thì lúc nữa là ngủ!
- Lúc nữa thì lâu lắm! Làm như này cho nhanh ngủ!

Hoàng Yến chưa kịp hỏi như làm như nào thì Uy Vũ đã phủ môi mình lên môi cô, nụ hôn này vừa có chút chiếm hữu lại có chút bá đạo, lại như kiểu trừng phạt Hoàng Yến. Đôi môi nhỏ của cô bị hôn cho đến khi ửng đỏ thì mới được chuyển qua nơi khác, cái cổ trắng ngần, đôi tai xinh xinh cũng bị môi Uy Vũ điểm qua, lướt tới đâu đều khiến cho Hoàng Yến rụng rời tay chân tới đó...Giọng cô vì bị kích thích mà trở lên yếu ớt...

- Vũ...Từ từ thôi...
- ...

Vũ cứ say mê với cơ thể như ngọc như ngà này của Hoàng Yến cho tới khi anh không thể chịu nổi sức hấp dẫn của cô mà chạy nước rút. Trong cơn mê tình dạt dào Vũ không đừng được cảm xúc hưng phấn mà gọi tên cô:

- Yến...
- Ưm...
- ...

Cả hai quấn lấy nhau không rời cho đến khi mọi thứ được phóng thích thì Vũ gục xuống ngực vợ, hôm nay anh chưa thèm xuống ngay mà cứ nằm im trên người cô...

- Anh xuống đi! Nặng lắm!
- Nằm chút nữa mới mau có con!
- Anh...
- Sao thế? Không muốn à?
- Anh sẵn sàng rồi ạ?
- Anh hỏi em, em hỏi lại anh là sao?
- Em rất thích em bé!
- Vậy thì tốt!

Đó là việc mà trước hay sau thì Hoàng Yến cũng phải làm, vun đắp tình cảm vợ chồng dần dần, không có tình yêu thì tình nghĩa phu thê bình thường cũng tốt, mà biết đâu có con cô lại có thêm cơ hội thì sao...

Từ hôm Uy Vũ nói muốn sinh con thì hai người luôn ở trong tâm thế sẵn sàng, thế mà qua thêm một thời gian nữa cũng chưa có gì mới cả.

Ông Hưng bà Thu Mai thi thoảng vẫn cứ nhắc vợ chồng cô không được kế hoạch mà phải để cho có tự nhiên. Yến những lúc như thế thì gật đầu vâng lời, còn Vũ thì giữ im lặng.

Cứ thế cô cũng làm dâu được gần 5 tháng ở nhà Vũ rồi, tình cảm ba mẹ chồng nàng dâu ngày càng tốt, Vũ với cô cũng cứ bình thường như vậy, nói chuyện hài hòa, vẫn làm chuyện vợ chồng mỗi khi cả hai có nhu cầu chỉ là tuyệt nhiên không ai nói lời yêu thương với nhau.

Hoàng Yến nghĩ việc chậm trễ có con là do duyên số, thôi thì ông trời lúc nào cho cô một mụn con thì khi đó mới được, chứ mong mãi, mong hoài chỉ khiến mình thêm áp lực. Sức khỏe vợ chồng bình thường thì cứ để mọi thứ được tự nhiên. Cô nghĩ đã thông nên tính đi làm trước, mẹ chồng cũng đã khỏe hơn nhiều mà bây giờ nhà đã có thêm người giúp việc, cô cũng nên ra ngoài cho khuây khỏa...
*****
Vừa kết thúc cuộc họp quan trọng, mọi thứ đều suôn sẻ nhưng trợ lý Kha thấy sếp Vũ của mình có vẻ vẫn không vui nên hỏi thăm:

- Vấn đề công việc đã được giải quyết mà Sếp còn bận tâm điều gì sao?
- Tôi hỏi cậu một việc nhé?
- Sếp nói đi!
- Chuyện của tôi với Yến cậu là người rõ nhất, cậu đứng ở ngoài khách quan nói xem cô ấy có thích tôi không?

Hóa ra là Sếp của mình vì chuyện này mà tâm trạng, yêu thì cứ nói là yêu đi lại còn cứ lòng vòng. Kha trầm ngâm một hồi thì nghiêm túc hỏi:

- Thế em hỏi ngược lại, Sếp có thích người ta không?
- Không biết nữa, đã yêu bao giờ đâu mà biết!
- Thế Sếp không có cảm giác, cảm nhận gì khác với cô Yến à?
- Không biết cảm giác này là gì nhưng thấy vui mỗi khi về nhà nhìn thấy cô ấy, thực sự là có bao nhiêu áp lực thì chỉ cần trông thấy nụ cười của cô ấy là được xoa dịu nhưng lại thấy khó chịu khi mỗi lần cô ấy đi gặp cái tên Trung kia!
- Đấy người ta gọi là ghen đó Sếp!
- Ghen?
- Vâng. Vậy là Sếp cũng để ý tới cô Hoàng Yến rồi nên mới ghen khi thấy cô ấy đi với bạn khác giới của mình.
- Có sao?
- Bao giờ mà Sếp muốn đánh người nữa thì là lúc đó Sếp biết yêu! Ha ha...
- Ơ...Cái thằng này, có gì nói rõ ra hơn đi...Đánh đấm gì ở đây!
- Được rồi, không đùa Sếp nữa! Em không dám chắc cô Hoàng Yến có thích Sếp không nhưng theo những gì em thấy thì cô ấy rất tốt với Sếp, sẵn sàng làm tất cả mọi thứ vì Sếp, người vợ như này hiếm lắm! Theo em nghĩ Sếp bây giờ là có tình cảm rồi nên cứ giữ chặt vào, từ từ bồi đắp dần.
- Bảo cậu giúp nhưng cậu cứ nói nước đôi thế tôi biết phải làm gì?
- Thì Sếp cứ làm những gì con tim mình mách bảo. Người ta nói tình yêu bắt nguồn từ trái tim, trái tim cảm nhận như nào thì là thế đó, cấm Sếp đi theo lý trí là toi đấy!
- Càng nói càng khó hiểu, thôi biến đi!
- Ha ha...

Trợ Lý Kha nhìn Sếp hai tay vò đầu thì cứ tủm tỉm. Bao nhiêu bóng hồng vây quanh đều từ chối, không biết đã có bao nhiêu người con gái đi qua đời vị Sếp ác ma này nhưng chưa ai ở lại được tới đêm thứ hai. Ngoài nhu cầu giải quyết sinh lý ra, Sếp Vũ của anh không có nhu cầu yêu đương nên giờ này vấp phải cô Hoàng Yến khác biệt với những người con gái khác thì bắt đầu rối như canh hẹ. Kiểu này nhìn cũng biết là phải lòng người ta rồi, có điều là vụng mồm miệng về khoản này nên không biết thể hiện ra sao, lại mắc cái tật kiêu căng không thừa nhận mình thích trước nên mới ra nông nỗi này. Đã thế lại cho chờ đợi chán chê đi...

Kha nhàn nhã rót trà ra nhâm nhi, rồi lại cố ý xem điện thoại cười ha hả thì nghe tiếng quát nhẹ của Sếp Vũ:

- Không còn ý kiến gì nữa thì biến ngay!
- Sếp nóng tính thế!
- Ra ngoài đi! Tôi còn làm việc!
- Giờ này Sếp làm việc gì? Hết giờ làm rồi!
- Này...

Nhận thấy Sếp mình như mất hết kiên nhẫn thì Kha mới bỏ vẻ cợt nhả xuống mà nghiêm túc hỏi:
- Có phải giờ Sếp đang mơ hồ vì thái độ của cô Hoàng Yến thay đổi không?

Vũ thấy đi đúng vấn đề nên trải lòng với trợ lý của mình luôn:

- Ừ! Vẫn chăm lo cho gia đình rất tốt chỉ là dạo gần đây thấy cô ấy ít nói, trầm lặng hơn, mà...
- Mà gì? Sếp cứ nói thẳng ra đi, đừng có ngại!
- Cấm cười đấy!
- Em biết rồi!
- Trước đó, mỗi khi tôi đi làm thì cô ấy đều hôn tạm biệt, còn khi tôi đi làm về thì chạy ra tận cửa đón và cũng làm như vậy thế nhưng giờ tự nhiên bỏ luôn thói quen đó.
- Ô...
- Chuyện công ty tôi cũng đã sắp xếp ổn thỏa theo trình tự để cô ấy dần dần thấy được sự phát triển từ từ của nó rồi, không có một kẽ hở, chắc chắn là không ai biết được đâu. Người giúp việc tôi cũng chọn thời điểm thích hợp mới đưa về nhà...
- Em hỏi này! Hôm Sếp đưa giúp việc về cô Hoàng Yến có hỏi gì Sếp không?
- Không! Chỉ nói là cũng thuận tiện vì cô ấy sắp sửa đi làm!
- Sếp định cho cô ấy đi làm thật à?
- Cậu nghĩ tôi có thể cấm đoán ư? Tôi làm thế khác nào tôi giống mấy người đã từng ức hiếp cô ấy!
- Ờ...Nghĩ cũng đúng! Sếp dễ tính thế rồi, xử lý ổn thỏa mọi thứ không một sơ hở vậy tại sao cô ấy lại trầm mặc hơn nhỉ?

Nghe mấy lời này của trợ lý Kha khiến Vũ càng đăm chiêu, đang vui vẻ là thế mà mấy hôm nay thấy vợ khác quá. Hỏi thẳng thì cô ấy bảo không có gì, tự tìm hiểu thì chả phát hiện ra chuyện gì, người tên Trung kia với Yến cũng chỉ dừng ở mức độ anh em, bạn bè, mà người như Yến không thể nào phản bội anh đâu...Nghĩ tới nghĩ lui không biết làm sao thì tiếng Kha đột nhiên lại hỏi:

- Sếp nói chuyện chuẩn bị mua nhà với xe như lần trước hứa với cô ấy chưa?
- Rồi! Nhưng cô ấy chả có biểu hiện vui mừng như lần trước mới khiến tôi hụt hẫng.
- Hay là...
- Cậu định nói là cô ấy phát hiện ra gì à?
- Đúng vậy ạ!
- Thực sự tôi không biết như nào nữa, càng nghĩ càng thấy cô ấy lạ. Lúc nghe tôi báo tin sắp mua được nhà, lấy được xe cô ấy chỉ mỉm cười và nói lời động viên tôi làm gì thì làm vấn đề giữ gìn sức khỏe mới là quan trọng. Tôi thường xuyên đưa tiền cho cô ấy để chứng minh kinh tế đã tốt dần lên nhưng cô ấy chỉ lấy một phần nhỏ đủ cho chi tiêu trong gia đình còn nhất định không lấy thêm.
- Thì cô ấy ngay từ đầu đã không quan trọng giàu nghèo rồi mà. Sếp đưa nhiều tiền cũng vậy thôi!
- Thế mới nói bây giờ tôi bị bế tắc.
- Chắc không sao đâu, có khi Sếp nhạy cảm quá đấy!
- Hy vọng là vậy.
- Thôi Sếp về nhà đi, đừng nghĩ nhiều, em chắc không có vấn đề gì đâu. Em cũng về đi xả stress đây.
- Ừ.

Trợ lý Kha đi ra tới cửa rồi nhưng nghĩ ngần thế nào lại quay lại nhắc nhở Sếp mình:

- Hay là tối nay về Sếp cứ mạnh dạn hơn đi, không có gì bằng trai mặt!
- Ý cậu là gì?
- Thì người ta quên luôn thói quen thì mình phải cố tình gợi ý chứ! Mà gợi ý vẫn không hiểu thì nói thẳng luôn.
- Cậu nghĩ tôi mà phải làm thế à?
- Vậy thì Sếp chọn ở một mình đi! Rồi ngồi đấy mà nghĩ nghĩ nhé! Khỏi phải nhờ em tư vấn nữa!
- Ơ...Cái thằng này! Muốn chết à?
- Đàn ông thích thì chủ động đi, mà em thấy cô ấy là con gái mà đôi khi còn nghĩ thẳng nói thật, chắc chán cái tính dở ương của Sếp rồi nên cô ấy mới thế đấy! Con gái có mạnh dạn cũng chủ động một đôi lần thôi chứ, cứ mãi sao được. Sếp thích kiêu căng thì ngậm đắng nuốt cay đi!
Vèo...

Quyển tạp chí đang ở trên bàn mà bay vèo qua chỗ của Kha nhưng Kha không giận mà cười nhăn răng nói tiếp:

- Em nói lần cuối đấy! Về mà yêu cầu lập lại thói quen của người ta đi mà cứu vãn tình hình! Nhìn Sếp đến em còn ngán...Ha ha...

Trợ lý Kha đi khỏi Vũ cũng thu xếp rồi lấy chìa khóa xe ra về. Nghĩ đến lời nhắc nhở của Kha thấy cũng có lý nên Vũ quyết định làm theo. Hôm nay anh chủ động mua 2 lãng hoa thật đẹp mang về nhà. Vũ đem vào phòng cho mẹ trước rồi sau đó thì đi qua phòng bếp tìm vợ nhưng không thấy cô ở đó, anh hỏi thì người giúp việc nói cô vừa mới lên phòng rồi. Vũ chạy nhanh về phòng ngủ thì thấy vợ đang gấp quần áo, anh tiện tay đóng cửa vào thì Hoàng Yến nghe tiếng động quay người lại:

- Ơ...Anh đi làm về rồi ạ?
- Ừ!
- Anh hôm nay đi đâu hay sao mà mua lãng hoa đẹp thế?
- Không! Là...
- Hay là anh mua hộ ai ạ?
- Mua cho em!

Động tác đang gấp cái áo thì bị dừng lại bởi câu nói đó của chồng. Từ ngày lấy nhau về tới nay Vũ cũng thường xuyên đưa cô đi chơi, đi ăn, tiền cũng đưa nhiều nhưng quà thì chưa chủ động mua tặng bao giờ, vậy mà hôm nay cô lại được nhận hoa thì lạ quá...

- Mua cho em?
- Ừ!

Uy Vũ vứt bỏ vẻ lạnh nhạt, lúc nắng, lúc mưa của mình thường ngày mà tiến lại chỗ vợ nói lời trân trọng:

- Tặng em này!
- Cho em thật hả?

Đứng trước hàng trăm nhân viên phát biểu cũng không làm anh lúng túng nhưng giờ này đứng trước cô vợ nhỏ anh lại có chút mất tự nhiên...
- Anh...Anh biết mình làm chồng chưa được chu đáo, không lãng mạn như chồng người ta nhưng anh hứa từ giờ sẽ bù đắp thiếu sót đó được không?
- Anh...

Thấy vợ cứ đứng ngây ngốc không nói không rằng thì Vũ lại tưởng là cô không thích món quà, cũng như không chấp nhận con người anh thì cảm giác hụt hẫng khủng khiếp, chứ đâu biết là vì sự thay đổi đột ngột của anh khiến cô đơ không nói lên lời.

Vũ bắt đầu thấy ngại vì bị cô từ chối, tính quay đi thì đúng lúc Hoàng Yến lí nhí hỏi:
- Anh nói thật không?
- Ừm...Anh xin lỗi vì mấy tháng qua đã sống hời hợt với em!
- Không đâu ạ! Em biết sự xuất hiện của em khiến anh chưa quen, em cũng biết anh rất cố gắng để chấp nhận em. Em không dám mong anh sẽ yêu em, mà chỉ cần anh đối xử tốt với em là được nhưng giờ nghe những lời này em thực sự rất hạnh phúc!
- Em...
- Em rất thích món quà này nhưng em thích chủ nhân của nó hơn!

Lần này thì tới lượt Vũ đơ ra, phải mất mấy giây anh mới bình tâm lại nhưng anh vẫn đi sau vợ một bước. Theo kế hoạch của anh nếu cô nhận món quà này thì anh sẽ mạnh dạn bày tỏ tình cảm của mình thế nhưng cuối cùng cô vẫn là người chủ động trước anh. Trước đó anh luôn là người chủ động với tất cả mọi vấn đề nhưng riêng đối với người vợ này anh lại luôn đi sau cô.

Nghĩ lại ngày cưới cũng chính cô là người thẳng thắn thừa nhận với anh mọi thứ, còn anh thì lại chọn đi đường vòng bởi vì sự đề phòng của mình quá cao... Tâm trí anh khi đó nói tin nhưng sâu xa con người anh chưa thực sự tin tưởng cô như anh nghĩ...Nhưng may mắn vẫn còn mỉm cười với anh, cho anh một người vợ còn hơn cả mong đợi, nếu anh còn chần chừ thì chắc chắn anh sẽ để vuột mất...

- Vậy em cảm ơn chủ nhân của nó như nào đây?

Hoàng Yến bỏ lãng hoa ra bàn là quay lại ôm lấy chồng ngay lập tức, cô cũng mất bao nhiêu công sức, lạt mềm buộc chặt đủ cả cũng chỉ mong một ngày anh thể hiện tâm ý yêu thương mình, để cho hai chữ vợ chồng không còn là trên danh nghĩa nữa...

Cô chủ động hôn lên môi anh rồi nói lời thật lòng:

- Cảm ơn anh rất nhiều!
- Chỉ thế thôi hả?
- Nếu em nói em yêu anh thì anh có tin không?
- Tin!

Chỉ một từ nhưng hôm nay Hoàng Yến không còn nghe ra sự lạnh nhạt trong câu nói của anh nữa, cô xúc động rớm nước mắt nhìn chồng mà không nói lên lời thì anh cúi xuống hôn nhẹ lên trán cô rồi cũng thủ thỉ lời yêu thương:
- ANH YÊU EM!

Nhấn Mở Bình Luận