Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cô Vợ Dịu Dàng Của Tổng Tài Bá Đạo

Sau bữa tối Giai Kỳ và Đường Uyển Đình ra sân bóng mát, Giai Kỳ đắn đo một lúc rồi lên tiếng trước. 

- Bà định không để tiểu Bảo gặp lại ba nó thật sao? 

- Đợi nó lớn một chút nữa lúc đó sẽ cho nó biết mọi chuyện.. 

Đường Uyển Đình nhìn tiểu Bảo đang ngồi xem ti vi trong phòng khách có nhẹ nhàng trả lời câu hỏi của Giai Kỳ. 

- À mà ngày mốt là giỗ ngoại rồi , để tôi xin nghỉ rồi về cùng bà.. 

- Cũng được... Nhanh thật ha, mới đây là ngoại mất tròn một năm rồi, đúng là sinh lão bệnh tử không chừa bất cứ một ai... nếu không vì bạo bệnh chắc bây giờ mình đang quây quần bên ngoài rồi.. 

Giai Kỳ cười chua sót nhớ lại chuyện xưa nhớ lại hình ảnh người bà đã nuôi nấng chăm sóc cô từ nhỏ mà không thể kiềm được xúc động. 

- Mỗi người đều có số mệnh của riêng mình mà, bà đừng buồn nữa..cũng sắp trễ giờ làm rồi đó đi đi.. 

- Ừm.. vậy tôi đi làm. Nói với tiểu Bảo dùm tôi nha.. hai mẹ con cũng ngủ sớm đi bái bai.. 

Giai Kỳ cười nhẹ vẫy tay chào cô rồi đi ra cửa .. 

Thấm thoát mới đây mà đã bốn năm trôi qua rồi, từ ngày bà mất Đường Uyển Đình lại chuyển lên thành phố sống cùng Giai Kỳ, cô may mắn trúng tuyển vào một công ty môi giới bất động sản, nhờ có công việc làm ổn định nên cuộc sống cũng sung túc hơn nhiều. Điều đặc biệt là cùng nhau sống chung trong một thành phố nhưng cả hai đều chưa một lần chạm mặt nhau, có lẽ câu nói "nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất" không sai chút nào, không ai nghĩ rằng ở khoảng cách hoàn toàn không xa nhưng vẫn chẳng có thể tìm lại nhau, cô luôn nghĩ rằng đó chính là ý trời... 

- Chú Tử Thiên ơi , tiểu Ngọc đến chơi với chú Tử Thiên nè... 

Một cô bé vô cùng đáng yêu lon ton chạy từ ngoài sân vào nhà vừa nhìn thấy Bạch Tử Thiên cái miệng nhỏ không ngừng bí bo .. 

- Là tiểu Ngọc hả, mau vào đây.. 

Bạch Tử Thiên cười ôn nhu nhìn rồi dang tay ra đón cô bé ôm vào lòng.. 

- Chú Tử Thiên có nhớ tiểu Ngọc không? 

Cô bé ngước mặt lên nhìn anh chu môi hỏi.. 

- Đương nhiên là nhớ rồi, hôm nay con đến với ai? 

Anh ân cần xoa đầu tiểu Ngọc vẻ mặt vô cùng cưng chiều.. 

- Dạ tiểu Ngọc đến với ba, nhưng mà ba chậm chạp quá đi thôi, nên con vào đây trước, kìa tiểu Ngọc đã vào lâu như vậy rồi mà bây giờ ba mới vào tới.. 

Tiểu Ngọc vừa nói vừa chỉ ra phía Vũ Hạo Dân đang đi vào .. 

- Vũ Tuyết Ngọc con giỏi lắm còn dám chê ba chậm chạp, ba lớn tuổi rồi làm sao có thể chạy nhảy như con được chứ.. 

Vũ Hạo Dân vừa đi tới đã nghe cô con gái nhỏ bêu xấu mình anh liền chán nản nói rồi ngồi xuống sa long đối diện Bạch Tử Thiên.. 

- Vậy là ba đã già rồi sao? 

- Haizz.. 1 là ba đã quá già rồi... 

Nhìn điệu bộ che miệng cười khúc khích trêu chọc anh mà Vũ Hạo Dân chỉ biết thở dài.. 

- Mới có 30 tuổi đã bị con gái chê già cậu nên xem lại mình.. 

- Tử Thiên nhà có khách sao? 

Một giọng nói trẻ trung vang lên từ phía cầu thang khiến Vũ Hạo Dân và tiểu Ngọc hiếu kì nhìn xem thử là ai, thấy một cô gái ăn mặc quá thoải mái đang đi xuống Vũ Hạo Dân nhíu mày nhìn qua Bạch Tử Thiên.. 

- Một chút sẽ nói cho cậu biết. 

Như hiểu ý của Vũ Hạo Dân anh khẽ lên tiếng.. 

- Là ai vậy anh? 

Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận