Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cô vợ gả thay của tổng tài tàn tật

Chương 257

Cao Kỳ Anh chỉ cảm thấy tởm lợm cô nhìn thoáng qua người phụ nữ, cảm thấy có khuôn mặt có chút quen quen, giống như, giống như Ngọc Lan, phải rồi, người phụ nữ này nhìn sao cũng có nét giống Ngọc Lan.

Từ từ đã… Cô nhớ không nhầm Ngọc Lan cũng có một người chị cùng cha khác mẹ, không phải là cô ta đó chứ.

Cao Kỳ Anh nhìn Bạch Ngọc Châu thêm một chút nữa, trong mắt Bạch Ngọc Châu ánh mắt này của cô chính là ghen tị.

Cho đến lúc xe của Dương Tử Hiên rời đi Cao Kỳ Anh mới thu hồi tầm mắt, nhìn cô ta lại nhớ đến Ngọc Lan, Trần Vĩnh nói hắn có sắp xếp cho cô ấy lại không nói cô ấy thể nào, đang ở đầu lòng cô cũng có chút lo lắng. Cao Kỳ Anh không nghĩ nhiều cũng lên xe rời khỏi nơi này.

Nhà họ Dương.

Từ hai hôm trước Bạch Ngọc Lan và trợ lý mất tích ông Dương lại không có gì là lo lắng nhưng ngược lại vô cùng tức giận bởi vì ông biết được Ngọc Lan gặp nạn là do Dương Tử Hiên sắp xếp.

Thằng trời đánh đó đã cướp đi cháu trai của ông bây giờ còn muốn cưới cháu dâu và chắt của ông nói ông làm sao có thể nhịn được.

Lúc này ông Dương đang ngồi trong thư đối diện là một luật sư uy tín mà Trần Vĩnh đã tìm đến cho ông, hôm nay ông muốn hoàn thành thủ tục chuyển nhượng cổ phần cho Bạch Ngọc Lan và đứa bé trong bụng cô. “Ông Dương thủ tục trên giấy tờ coi như xong, còn một vài vấn đề nữa tôi muốn nói với ông chính là..”.

“Rầm” Luật sư đang nói dở dang thì cửa phòng ông Dương đột nhiên bị người đạp phá.

Cả ông Dương và luật sư đều giật mình nhìn ra hướng cửa. “Dương Tử Hiên, mày đang làm cái gì, đám người này là thế nào, ai cho phép mày mang bọn chúng vào đây, cút ra ngoài” Ông Dương nhìn Dương Tử Hiên và đám người phía sau hắn tức giận mắng.

“Ha, cút ra ngoài sao, tôi đem người đến là muốn tiễn ông đấy, ông già” Dương Tử

Hiên tỏ vẻ khinh bỉ nói.

Sau đó hắn đi đến bàn cầm tờ giấy chuyển nhượng đọc vài dòng lại xé thành trăm mảnh cười lạnh nói: “Bạch Ngọc Lan đã chết ông có chuyển nhượng cũng vô ích thôi, thay vì chuyển nhượng cho người chết ông chuyển nhượng cho đứa cháu còn lại duy nhất của ông có phải tốt hơn không”. “Có chết tao cũng không để công ty vào tay mày, mày là cái thằng bại hoại, cút khỏi đây cho tao” Ông Dương giận đến xanh cả mặt, mà luật sư ngồi đối diện đã bắt đầu đổ mồ hôi. Ông ta vội nói: “Ông Dương, tôi, tôi còn có chút việc, xin phép rời đi”. “Được, luật sư, thật ngại quá đã để ông nhìn thấy cảnh này, ông cứ về trước đi hôm sau tôi sẽ hen ông chỗ khác” Ông Dương cũng ái ngại nói. “Hôm sau? Ha ha, không có hôm sau đầu ông già, còn luật sư ông cứ ngồi đây được rồi, chúng ta còn chuyện nhờ ông giúp” Dương Tử Hiên nhoẻn miệng nói.

Luật sư có chút sợ hãi nhìn sang ông Dương, bây giờ ông ta chỉ muốn rời khỏi đây ngay lập tức. “Luật sư, ông cứ đi đi” Ông Dương trầm giọng nói. Ông ta nghe vậy chạy ra cửa nhưng lại bị đám người của Dương Tử Hiên chặn lại. “Dương Tử Hiên, để luật sư đi” Ông Dương gầm lên một tiếng, đã bị hắn làm cho tức giận không nhẹ. “Không thì sao, tôi đã nói ông ta phải ở lại” Dương Tử Hiên khinh khỉnh nói. “Ở lại, ở lại làm cái gì?” “Làm thủ tục chuyển nhượng cổ phần cho tôi” Dương Tử Hiên nói ra mục đích của mình.

“Không đời nào” Ông Dương nghiến răng nói. “Ông không còn lựa chọn khác đầu, người của tôi ở đây có thể ra tay bất cứ lúc nào, muốn giữ lại cái mạng già này thì mau làm theo lời tôi nói, chuyển nhượng hết cổ phần công ty cho tôi đồng thời cái nhà này cũng để lại cho mẹ tôi” Dương Tử Hiên nhe răng nói. “Chuyện mày nói không đời nào xảy ra, đừng có mơ” Ông Dương lạnh giọng phản bác.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận